Khóe miệng của Đệ Nhất U khẽ nhếch: “Nhà Đệ Nhất của ta không phải là một gia tộc Đại Đế đơn giản, mà là một gia tộc Đại Đế siêu cấp, trong vũ trụ Thập Hoang và thời đại Đế Giả này, nhà Đệ Nhất của chúng ta là gia tộc sinh ra Đại Đế đầu tiên, cũng là gia tộc sinh ra hai Đại Đế duy nhất!”
“Sinh ra hai Đại Đế?”
Diệp Quân lập tức hơi kinh ngạc, Đệ Nhất U gật đầu, vẻ mặt khá kiêu ngạc: “Đúng vậy, gia tộc khác đều không có, cho nên, nhà Đệ Nhất của ta chính là gia tộc số một trong vũ trụ Thập Hoang và thời đại Đế Giả này, đương nhiên, nếu xuất hiện Đại Đế ở gia tộc khác, nhà Đệ Nhất của chúng ta phải tạm thời tránh mũi nhọn đỡ.”
Diệp Quân cười nói: “Rất ghê gớm.”
Đệ Nhất U chớp mắt: “Huynh cũng khá lợi hại đấy, huynh là Đại Đế mà! Huynh không biết đâu, lần đầu tiên lúc ta tiếp xúc với huynh, còn hơi căng thẳng nữa.”
Diệp Quân nhìn Đệ Nhất U, cười nói: “Phải không? Ta thấy cô rất tự nhiên mà."
Đệ Nhất U cười nói: “Giả đó!”
Diệp Quân cười ha ha.
Đệ Nhất U nhìn Diệp Quân, trong lòng thầm tán thường, không hổ là Đại Đế, dù bây giờ tu vi đã không còn, rơi vào nguy hiểm, mà vẫn thản nhiên bình tĩnh như vậy, nhưng phần khí phách này, thật sự là người bình thường không thể so sánh được. Diệp Quân nhìn bốn phía, sau đó nói: “Hôm nay có người thành thân à?”
Đệ Nhất U thu hồi suy nghĩ, cười nói: “Phải đó, chính là huynh!”
Diệp Quân hơi ngơ ngác, sau đó nói: “Ta ư?”
Đệ Nhất U nghiêm túc gật đầu.
Diệp Quân khẽ cau mày, hắn nhìn Đệ Nhất U: “Với cô sao?”
Đệ Nhất U xua tay liên tục: “Không không, không phải với ta, là với tỷ của ta, tỷ ta tên là Đệ Nhất Tĩnh Chiêu, tỷ ấy là nữ tử đẹp nhất của Thập Hoang đấy.”
Diệp Quân nhìn Đệ Nhất U: “Các người muốn làm gì.”
Đệ Nhất U chớp mắt: “Ta… Cũng không biết.”
Diệp Quân hơi nghi ngờ.
Nhà Đệ Nhất này muốn làm gì đây?
Đưa một cô gái tới thành thân với mình? Rốt cuộc muốn làm gì?
Thấy Diệp Quân cau mày suy nghĩ, Đệ Nhất U hơi do dự, sau đó nói: “Tỷ ta thật sự rất đẹp đó.”
Diệp Quân nhìn Đệ Nhất U, cười nói: “Ta không tin ở đây còn có người đẹp hơn cô.”
Mặt Đệ Nhất U lập tức đỏ bừng, thân phận của cô ta đặc biệt cao quý, đàn ông tầm thường nào dám nói lời này với cô ta? Diệp Quân vừa nói câu này, đã khiến cô ta không biết phải làm sao, luống cuống, cuối cùng chỉ trừng mắt với Diệp Quân: “Huynh là Đại Đế, sao có thể nói những lời phóng túng như vậy?”
Diệp Quân hơi cạn lời.
Đây là phóng túng à?
Chẳng mấy chốc Đệ Nhất U đã khôi phục vẻ bình thường, cô ta đột nhiên cầm một chiếc áo choàng màu đỏ đưa cho Diệp Quân: “Tổ tiên có dặn dò, hôn lễ lần này, tất cả đều đơn giản, không cần bái thiên kính địa, không cần bái cao đường, vào động phòng luôn.”
Diệp Quân ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, hắn vốn cho rằng nhà Đệ Nhất sẽ giết mình, chiếm lấy thuyền Bỉ Ngạn và số kiếp Đại Đế của mình, nhưng hắn không ngờ, đối phương lại chơi như vậy.
Tạm xem tiếp vậy!
Diệp Quân theo Đệ Nhất U tới phủ Đệ Nhất, lúc này phủ Đệ Nhất cũng trang trí cực kì vui mừng, chỉ là quá ít người, rất quạnh quẽ.
Sau khi Đệ Nhất U dẫn Diệp Quân vào phủ đệ, cả đường chỉ thấy vài người, những người kia đều dồn dập vội vàng quỳ mọp xuống đất, kính cẩn vô cùng.
Có mấy kẻ to gan còn nhịn trộm Diệp Quân.
Đây chính là Đại Đế à?
Chẳng mấy chốc, Đệ Nhất U đã dẫn Diệp Quân tới một gian phòng, chỗ nào của gian phòng đó cũng treo màu đỏ, trên bàn còn đốt hai cây nến hỷ rồng phượng.
Đệ Nhất U cười nói: “Huynh đợi ở đây, lát nữa tỷ ta sẽ tới.”
Nói xong, cô ta xoay người rời đi, nhưng lúc đi tới cửa, cô ta đột nhiên dừng lại, sau đó quay đầu nhìn Diệp Quân, cười khẽ nói: “Huynh có cần gì, cứ nói, huynh là Đại Đế, nhà Đệ Nhất ta sẽ đối xử với huynh theo phép Đại Đế.”
Diệp Quân gật đầu: “Được.”
Đệ Nhất U quay người rời đi, sau khi ra khỏi cửa phòng, cô ta thở ra một hơi thật mạnh, thật ra cả quãng đường vừa rồi, cô ta vẫn rất căng thẳng.
Đại Đế!