Đặc sứ Thần Minh?
Xung quanh, các cường giả Chúng Thần Điện đều đứng đơ ra như tượng.
Kiếm tu này là đặc sứ Thần Minh?
Sao có thể?
Ai nấy cũng đều cảm thấy bối rối.
Lâm Hầu nhìn chằm chằm Diệp Quân, trong đôi mắt không hề che dấu sự khó tin: "Không... Không..."
Duy nhất chỉ có Mộ Dung là tương đối bình tĩnh, ông ta nhìn chòng chọc vào Diệp Quân ở nơi xa, tất nhiên trong lòng ông ta cũng đang cực kỳ khiếp sợ.
Đặc sứ Thần Minh?
Phản ứng đầu tiên của ông ta chính là không thể, bởi vì thân là Thần Điện Chủ, ông ta biết Thần Minh đã biến mất rất rất nhiều năm rồi, sao Diệp Quân này có thể là đặc sứ Thần Minh được?
Thế nhưng luồng hơi thở khi nãy...
Chẳng lẽ là giả?
Càng nghĩ ông ta càng cảm thấy có thể, bởi vì nếu Thần Minh tái hiện, người ở phía trên không thể không biết, cũng không thể không thông báo cho ông ta biết!
Ánh mắt Mộ Dung dần trở nên lạnh lẽo.
Mà Diệp Quân ở phía xa cũng thấy khiếp sợ không kém gì so với đám cường giả Chúng Thần Điện.
Lấy ấn Thần Minh ra là hành động bất đắc dĩ bị dồn vào đường cùng của hắn, vốn dĩ hắn cũng chỉ định xem thử có thể lừa người để qua được ải này hay không, nhưng đâu có ngờ rằng Tu nữ Thần Minh này bỗng dưng lại quỳ xuống.
Là thật!
Sao mà là thật được?
Tang Mi cũng từng nói ấn Thần Minh này không chịu kiểm tra...
Cổ Bàn ở bên cạnh nhìn Tu nữ Thần Minh đang quỳ trước mặt Diệp Quân thì cũng bối rối, tự dưng đánh một trận lại biến thành cùng phe hết?
"Là giả thôi!"
Đúng lúc này, Mộ Dung đột nhiên bước lên.
Diệp Quân liếc mắt nhìn ông ta, sau đó cúi đầu nhìn Tu nữ cầm đao cong đang quỳ trước mặt mình: "Đứng lên đi!"
Tu nữ cầm đao cong chậm rãi đừng dậy, Diệp Quân nhìn về phía Mộ Dung ở cách đó không xa: "Ông ta bảo ta giả danh, ngươi nghĩ sao?"
Tu nữ cầm đao cong xoay người sang nhìn Mộ Dung, cánh tay hơi động, một khí thế đáng sợ lập tức bao phủ lấy Mộ Dung, nhưng Mộ Dung không sợ hãi, ông ta nhìn Tu nữ cầm đao cong: "Với thực lực của các hạ tất nhiên có thể nhìn ra được hắn là một kẻ Tiết Độc, nếu đã là kẻ Tiết Độc thì sao có thể là tay sai của Thần Minh? Hơn nữa tên này còn là một người thành lập trật tự, đồng thời trật tự của hắn cũng đã có thành tựu, người như thế sao có thể là Thần Minh sứ?"
Tu nữ cầm đao cong hơi nhíu mày.
Thấy Tu nữ cầm đao cong chần chừ, Mộ Dung biết cô ta đã bắt đầu nghi ngờ, lại nói tiếp: "Các hạ, người này từng thề sẽ lật đổ Chúng Thần Điện ta, cho tới bây giờ hắn đã giết mười mấy người của Chúng Thần Điện, trong này còn bao gồm hai vị Chủ Thần có chức quan, hành vi này không chỉ đang khinh thường Thần Minh, mà còn là đang gấy hấn với toàn bộ Chúng Thần Điện. Mà bây giờ không biết hắn dùng cách gì để lừa gạt kính Thần Minh, ngụy trang thành đặc sứ, tâm tư tàn ác..."
Tu nữ cầm đao cong chậm rãi xoay người nhìn Diệp Quân, Diệp Quân cũng nhìn cô ta, hắn không nói gì, hắn biết quyền quyết định không nằm trong tay mình.
Phải xem Tu nữ cầm đao cong này tin hắn hay tin Mộ Dung.
Lúc này, Tu nữ cầm đao cong đột nhiên xòe tay trái ra, Diệp Quân biết ý của cô ta nên đưa ấn Thần Minh sang.
Tu nữ cầm đao cong nhìn ấn Thần Minh trong tay, một lát sau, cô ta nói: "Hơi thở của... Chủ".
Hơi thở của Chủ!
Rõ ràng cô ta chọn tin Diệp Quân.
Nghe thế, sắc mặt của Mộ Dung ở phía xa lập tức sầm xuống, lúc này đây, ông ta đang đối mặt với lựa chọn khó khăn, một là thần phục Diệp Quân, hai là...
Thần phục?
Tất nhiên ông ta không muốn!
Với cừu hận giữa Diệp Quân và Trung Chúng Thần Điện, Diệp Quân há có thể buông tha cho bọn họ?
Hôm nay thả hắn đi, tức là thả hổ về rừng.