Rất ít người biết được sức chiến đấu thực sự của cô ta.
Nhưng bây giờ xem ra thực lực đó e là cũng không thua kém gì Thần Minh.
Tang Sạn chậm rãi ngẩng đầu nhìn đám người Quân U, khoảnh khắc bị cô ta nhìn chằm chằm, trái tim của tất cả cường giả Đông Hoang đều đập mạnh không thể giải thích được, sau đó bọn họ cảm thấy như trái tim mình đang bị nắm giữ bởi một bàn tay vô hình, giống như bị bóp, cảm giác nghẹt thở bất giác trỗi dậy.
Tất cả cường giả Đông Hoang đều kinh hãi!
Nhưng vào lúc này, bên cạnh đột nhiên vang lên tiếng bước chân, tiếp đó, tất cả mọi người đột nhiên cảm thấy nhẹ nhõm.
Bọn họ đều quay đầu lại nhìn, cách đó không xa, một người đàn ông chậm rãi đi tới, người đàn ông đó mặc một chiếc áo choàng đơn giản, với mái tóc dài buông xõa trên vai, dáng vẻ điềm đạm, giữa đôi lông mày vừa có khí chất cấp trên, vừa có khí chất tao nhã của một thư sinh.
也很可惜,因为不能与她真正一战。」
Đông Hoang Chủ!
Nhìn thấy người đang bước đến, tất cả cường giả Đông Hoang đều vội vàng đồng loạt hành lễ.
Đông Hoàng Chủ nhìn Tang Sạn cách đó không xa, nhẹ giọng nói: “Thật ra ta vẫn luôn đợi Thần Minh hy sinh chúng sinh, đạt đến một cấp độ mới, sau đó lại chiến đấu với cô ta, nhưng lại chưa bao giờ nghĩ rằng, ngay cả khi đại đạo của cô ta đã thủng lỗ chỗ, nhưng vẫn không chọn bước đi đó... Không những thế, cuối cùng còn chọn cách hy sinh bản thân để trấn áp chủ nhân bút Đại Đạo... Đúng là một Thần Minh khiến người khác phải ngưỡng mộ. Tất nhiên, cũng thật đáng tiếc, bởi vì không thể thực sự đánh một trận thật sự với cô ta.”
Tang Sạn nhìn chằm chằm Đông Hoang Chủ, cô ta không nói gì mà chỉ mở rộng lòng bàn tay, tòa tháp nhỏ của Diệp Quân xuất hiện trong tay cô ta, cô ta liếc nhìn tòa tháp nhỏ, ngay sau đó, hai mươi sáu vị Huyết Vệ xuất hiện, cô ta vung tay áo lên, hai mươi sáu vệt máu xuyên qua giữa lông mày của hai mươi sáu Huyết Vệ…
Uỳnh......
Những cột máu không ngừng bốc lên từ cơ thể của hai mươi sáu Huyết Vệ, lúc này, những phong ấn sâu nhất trong cơ thể họ hoàn toàn được giải trừ, khí tức của họ lúc này cũng dâng trào điên cuồng, trong nháy mắt họ đã đạt tới cảnh giới Thần Minh.
Ngay sau đó, luồng sát khí đáng sợ quét qua toàn bộ vũ trụ tinh hà.
Đây mới là dáng vẻ thật sự của họ!
Không có bất cứ sự áp chế hay giam cầm nào!
Đại sát khí siêu cấp vũ trụ!
Nhìn thấy cảnh tượng này, vẻ mặt của các cường giả Đông Hoang đều trở nên cực kỳ ngưng trọng, không chỉ như vậy, ẩn sâu trong Hoang hải vẫn còn ẩn giấu một vài khí tức cường đại.
Lúc này, họ mới thực sự nhận ra rằng nền văn minh Thần Minh không đơn giản như họ nghĩ.
Đông Hoang Chủ nhìn Tang Sạn, cười nói: "Mặc dù Thần Minh đã không còn, nhưng ngươi cũng không kém gì cô ta, được, đến đây!”
Nói đến đây, hai người đồng thời trở nên hư ảo, giờ phút này, bọn họ đã không còn ở thời không này nữa, trong một thời không không xác định nào đó, vô số đại đạo xuất hiện, sau đó va chạm lẫn nhau...
Ở Hoang Hải, ánh mắt đám người Quân U rơi vào Diệp Quân, cô ta nhìn chằm chằm Diệp Quân, nói: "Giết."
Bên cạnh cô ta, những cường giả của Đông Hoang đột nhiên bay lên trời, sau đó tiến thẳng về phía Diệp Quân.
Nhưng phía sau Diệp Quân, các Huyết Vệ cũng lần lượt bay lên trời và đối mặt trực tiếp với các cường giả của Đông Hoang.
Khoảnh khắc những Huyết Vệ này ra tay, sát khí trên cơ thể họ đột nhiên dâng trào trở lại, sát ý áp đảo và sự thù địch trực tiếp nhuộm Hoang Hải thành màu đỏ như máu.
Đúng vào lúc này, Diệp Quân cũng từ từ ngẩng đầu lên, có lẽ do chịu sự ảnh hưởng của những Huyết Vệ kia, trong mắt hắn đã hóa thành biển máu, ngay sau đó, một đạo kiếm quang màu máu đột nhiên phóng lên trời, lao thẳng đến chỗ người đứng đầu Quân U…
Nhìn thấy kiếm của Diệp Quân lao tới, trong mắt Quân U hiện lên vẻ hung dữ: "Đến hay lắm!"
Nói xong cô ta đứng dậy lao về phía Diệp Quân...