Diệp Quân nhíu mày: “Có ý gì?”
Huyết Thi cao lớn lắc đầu: “Không biết, vì năm đó chúng ta chỉ là những nhân vật nhỏ bé, hoàn toàn không thể biết được một vài bí mật quan trọng của nền văn minh”.
Diệp Quân nhất thời hơi ngạc nhiên: “Năm đó các ông cũng chỉ là những nhân vật nhỏ bé thôi sao?”
Huyết Thi gật đầu: “Trong trận chiến với lửa Thiên Hành năm đó, những cao thủ tuyệt thế chân chính của gia tộc ta gần như đều chết hết, chúng ta đều là những người có thiên phú không tệ được nền văn minh đưa tới Tiên Đạo Thụ, sau đó nhờ cổ tự này bảo vệ mới có thể giữ được một mạng”.
Diệp Quân hơi tò mò: “Lúc trước trong nền văn minh của các ông có bao nhiêu cao thủ Khai Đạo Cảnh? Khai Đạo chân chính ấy”.
Huyết Thi trầm giọng nói: “Năm người, mà lúc đó người đứng đầu nền văn minh của chúng ta đã là Bán Bộ Độc Khai Nhất Đạo rồi…”
Nói đến đây, trong mắt ông ta loé lên ánh sáng phức tạp: “Đáng tiếc vẫn không có khả năng chống lại lửa Thiên Hành kia”.
Năm cao thủ Khai Đạo Cảnh!
Một cao thủ Bán Bộ Độc Khai Nhất Đạo, Diệp Quân đã hiểu rõ đại khái thực lực của nền văn minh vũ trụ cấp bốn, như nghĩ đến điều gì, hắn lại hỏi: “Lúc trước người bí ẩn kia mở Thiên Môn với Tinh Không Thôn Phệ thú kia là thế nào?”
Huyết Thi trầm giọng nói: “Thiên Yêu Giới, đây là một thế giới phụ thuộc vào nền văn minh Thuật Giả của chúng ta trước đây, vì bọn họ cách rất xa chúng ta nên bọn họ đã thoát được khỏi nguy cơ diệt thế. Nhưng cao thủ chủ chốt của nền văn minh Thuật Giả chúng ta đều đã chết trận, nền văn minh sa sút, hiện tại đương nhiên bọn họ sẽ không còn tôn sùng chúng ta nữa”.
Diệp Quân gật đầu: “Ta hiểu rồi”.
Lúc này Huyết Thi kia hơi do dự, sau đó nói: “Diệp công tử, cậu thật sự không phải người của nền văn minh Thiên Hành ư?”
Diệp Quân cười đáp: “Không phải”.
Huyết Thi hơi nghi ngờ: “Lửa Thiên Hành đó…”
“Lửa Thiên Hành à!”
Diệp Quân mỉm cười nói: “Trước đây lửa Thiên Hành này đã đến nền văn minh của chúng ta, sau đó bị cô cô của ta trấn áp”.
Buộc đầu hàng!
Nghe thấy lời của Diệp Quân, Huyết Thi hoàn toàn ngây người.
Những Huyết Thi khác cũng tỏ vẻ ngơ ngác.
Trấn áp lửa Thiên Hành? Đây là nghiêm túc à?
Khi nghe thấy lời Diệp Quân nói, Nhất Niệm ở bên cạnh hắn cũng không quá bất ngờ, vì cô ta đã đoán được từ trước.
Với thực lực của Diệp Quân bây giờ hắn hoàn toàn không thể trấn áp được lửa Thiên Hành, chỉ có người phụ nữ kia và kiếm tu xuất hiện lúc trước mới có thực lực đó.
Trong mắt Huyết Thi loé lên cảm xúc phức tạp, sau đó ông ta nói: “Xem ra nền văn minh Thuật Giả chúng ta vẫn còn hơi ếch ngồi đáy giếng”.
Diệp Quân nói: “Chúng ta tiếp tục nói về lai lịch của cổ tự kia đi, mọi người còn biết gì
về cổ tự này không?”