Tiểu Tháp nói: “Ngươi muốn làm gì?”
Diệp Quân không nói gì, lấy lệnh bài mà Phạn Diêm La Thiên Tử đưa cho hắn ra, ngay sau đó hắn kích hoạt lệnh bài.
Tiểu Tháp hơi ngạc nhiên: “Ngươi?”
Diệp Quân nhìn tận sâu tinh không: “Ta muốn chủ động đến nền văn minh vũ trụ cấp sáu”.
Ầm!
Lúc này một vòng xoáy cực lớn bỗng xuất hiện ở cuối tầm nhìn của hắn, ngay sau đó Phạn Diêm La Thiên Tử xuất hiện trong tầm mắt của Diệp Quân. Phạn Diêm La Thiên Tử mỉm cười: “Cậu Diệp, lại gặp nhau rồi”, Diệp Quân cười nói: “Tiền bối, ta muốn đến nền văn minh Quy Giả”.
Phạn Diêm La Thiên Tử sửng sốt, sau đó cười nói: “Đợi chút, ta không ở vũ trụ này, ta bảo người đón ngươi…”
Nói đến đây, ông ta như cảm nhận được gì, sắc mặt thay đổi.
Nhìn thấy vẻ mặt của Phạn Diêm La Thiên Tử, Diệp Quân nhíu mày: “Tiền bối, sao thế?”
Phạn Diêm La Thiên Tử trầm giọng nói: “Diệp công tử, có khí tức khá mạnh đang đánh đến khu vực này của cậu, có lẽ mục tiêu là cậu”.
Diệp Quân híp mắt, chắc chắn là nền văn minh Phệ Giả.
Ánh mắt Phạn Diêm La Thiên Tử bỗng trở nên lạnh lùng: “Ai dám ra tay với Diệp công tử?”
Diệp Quân nói: “Chắc là nền văn minh Phệ Giả gì đó”.
Phạn Diêm La Thiên Tử sửng sốt.
Diệp Quân nói: “Tiền bối biết nền văn minh này không?”
Vẻ mặt Phạn Diêm La Thiên Tử hơi mất tự nhiên.
Diệp Quân nhìn ông ta: “Lẽ nào tiền bối và họ là cùng một bọn?”
Dứt lời, kiếm Thanh Huyên trong người hắn đã sẵn sàng nghênh chiến.
Thấy Diệp Quân bắt đầu đề phòng, Phạn Diêm La Thiên Tử vội lắc đầu: “Không không, cậu Diệp đừng hiểu lầm, tôi không phải là cùng một giuộc với họ, chuyện này… cậu Diệp, cậu chờ một chút, người của tôi sắp đến rồi”.
Diệp Quân gật đầu: “Vậy thì cảm ơn”.
Phạn Diêm La Thiên Tử nói: “Đi về phía bên phải”.
Diệp Quân khẽ gật đầu, ngự kiếm bay lên rồi biến mất ở tận cuối tinh không bên phải.
Sau khi Diệp Quân biến mất, Phạn Diêm La Thiên Tử trong vòng xoáy nhíu chặt mày: “Phệ Giả… các ngươi điên rồi sao? Dám nhắm vào cậu Diệp…”
Dứt lời, ánh mắt ông ta lóe sáng, không biết đang nghĩ đến điều gì.
Ở một bên khác.
Diệp Quân dùng kiếm Thanh Huyên liên tục xuyên qua tinh không vũ trụ.
Tiểu Tháp bỗng nói: “Hình như ông ta biết nền văn minh Phệ Giả”.
Diệp Quân gật đầu: “Có thể nhìn ra được”.
Tiểu Tháp bỗng nói: “Có khí tức cực mạnh đến gần”.
Diệp Quân híp mắt: “Bây giờ còn cách ta bao xa?”
Tiểu Tháp nói: “Hình như ở bên cạnh ngươi”.
Diệp Quân: “…”
Vèo!
Thời không xung quanh trước mặt Diệp Quân bỗng nứt ra.
Ánh mắt Diệp Quân hiện lên vẻ hung ác, tay cầm kiếm Thanh Huyên chém ra một nhát.
Soạt!
Tiếng xé toạc không khí vang lên.
Ngay sau đó hắn bỗng nhận ra thời không xung quanh đều trở nên hư ảo, cùng lúc đó một sức mạnh bí ẩn trói buộc hắn lại như ngàn vạn sợi dây thừng, lúc này cơ thể và linh hồn của hắn nhanh chóng biến mất.