Một tiếng kiếm reo vang lên, một thanh kiếm rơi xuống từ trên trời, dừng lại trong tay Diệp Quân.
Kiếm Thanh Huyên.
Diệp Quân vung tay lên.
Oanh!
Phong ấn bí ẩn của Đạo Thị lập tức bị chém vỡ!
Thấy cảnh này sắc mặt của Tư Pháp Thiên Quân thoáng chốc thay đổi.
Sắc mặt của những người trong bóng tối cũng thay đổi.
Phong ấn bị phá rồi?
Phải biết rằng những phong ấn đó là do một vào cao thủ cao cấp cùng nhau lập ra, vậy mà lại bị phá vỡ bằng một kiếm?
Đoàn trưởng Mục ở cách đó không xa nhìn thấy cảnh này thì sắc mặt lập tức trở nên khó coi, sớm biết thiếu niên này mạnh như thế thì bà ta đã không độc chiếm thứ kia một mình rồi. Vì yêu nghiệt cấp bậc thế này còn có lai lịch không tầm thường, phải lôi kéo mới đúng.
Lúc này, bà ta thấy hơi hối hận!
Sau khi phá vỡ phong ấn bằng một kiếm, Diệp Quân nhìn về phía Tư Pháp Thiên Quân kia, hắn không hề nhiều lời mà biến thành một tia kiếm quang biến mất khỏi chỗ vừa đứng.
Lập tức khai chiến!
Thấy Diệp Quân thẳng thừng ra tay, Tư Pháp Thiên Quân híp mắt lại, ông ta cũng không nhiều lời mà lập tức xông về phía trước, đánh một quyền nhằm vào Diệp Quân, vào khoảnh khắc đánh ra, một khí thế quyền pháp cổ xưa thoáng chốc bao phủ khắp Đạo Thị.
Kiếm chém đến!
Xoẹt!
Dưới ánh nhìn của tất cả mọi người, kiếm của Diệp Quân đánh tan quyền ấn, thanh kiếm dài chém thẳng về phía Tư Pháp Thiên Quân!
Sắc mặt Tư Pháp Thiên Quân thoáng chốc thay đổi, ông ta vội nâng trường mâu lên đỡ đòn.
Ầm!
Thanh trường mâu thần bảo vừa tiếp xúc với kiếm Thanh Huyên đã vỡ tan thành, biến thành bụi phấn, sức mạnh kiếm đạo cường đại đánh bay Tư Pháp Thiên Quân, khi dừng lại, ông ta cũng chỉ còn lại mỗi linh hồn, mà lúc này kiếm Thanh Huyên lại bay tới.
Tư Pháp Thiên Quân thầm thấy sợ hãi, ông ta vung tay áo, vô số sức mạnh linh hồn đáng sợ kéo đến. Nhưng những sức mạnh linh hồn này vừa tiếp xúc với kiếm Thanh Huyên đã như tuyết gặp dầu sôi, thoáng chốc tan biến.