Tang Mi tròn mắt: “Thế ngươi làm sao mà mất nguyên dương?"
Diệp Quân phải vắt óc suy nghĩ: “Ta bị mấy nàng ấy tán đổ”.
Tông Tín: “...”
Tang Mi che miệng cười rộ lên, nói với Quân Bất Khí: “Công tử đã có lòng thì ta xin nhận”.
Rồi nói với Diệp Quân: “Đi thôi”.
Hắn gật đầu.
Bỗng nghe Quân Bất Khí lên tiếng: “Cô nương hiểu lầm rồi, ta thật sự không có ý gì khác, chỉ muốn...”
Tang Mi ngắt lời y: “Chúng ta đều trưởng thành cả rồi, ai cũng biết ta nhận lời mời đi xem Thần khí có nghĩa là gì. Ta không có hứng thú với công tử, đừng phí tâm nữa”.
Rồi lại reo lên: “Đi thôi tiểu kiếm tu!"
Diệp Quân gật đầu.
Hai người rời khỏi tiệm.
Quân Bất Khí nhìn theo, cong môi thì thầm: “Đúng là quá thú vị”.
Đoạn gọi Cô gái bên cạnh: “Tiểu U, giúp ta việc này”.
Cô gái hảo tâm nhắc nhở: “Công tử, hai người kia không đơn giản đâu. Ta không nhìn thấu Cô gái kia, nhưng thanh niên kia là kiếm tu, lại còn không hề kinh ngạc khi nhìn thấy hai Thần vật, e rằng lai lịch bất phàm”.
Quân Bất Khí bật cười: “Ta cưa cẩm người yêu hắn ngay trước mặt mà hắn không dám rên một tiếng, chứng tỏ chỉ là hạng nhát cáy, có chống lưng thì cũng là hạng tầm phào, không đáng bận tâm. Đi đi”.
Cô gái bèn không nói gì nữa, thi lễ rồi lui xuống.
...
Đang đi trong khu mua sắm, Tang Mi chợt hỏi: “Tiểu kiếm tu ngươi có bao nhiêu cô vợ?"
Diệp Quân: “Cô nương hỏi để làm chi?"
Tang Mi: “Ta tò mò”.
Diệp Quân: “Ta chưa đếm bao giờ”.
Tang Mi giơ ngón cái: “Ghê gớm”.
Diệp Quân cười: “Cô thật sự không có hứng thú với vị công tử kia?"
Tang Mi hỏi lại: “Vì sao phải có hứng thú?"
Diệp Quân im luôn.
Tang Mi: “Ngươi thấy y phong độ, thân phận cao quý, lại có thủ đoạn nên con gái sẽ thích chứ gì?"
Diệp Quân: “Không, ta chỉ tò mò mà thôi”.
Tang Mi mỉm cười: “Ai nấy đều cho rằng đàn ông đẹp trai, có tiền còn biết chiều lòng phụ nữ thì ai được hắn theo đuổi đều sẽ xiêu lòng. Đây cũng là một tính chất văn hóa, giống với quan niệm 'có tiền thì rắm cũng thơm'“.
Diệp Quân ngoái lại, nghe cô ta nói tiếp: “Nhưng con gái phải làm rõ một điều. Một người đàn ông theo đuổi mình vì nhan sắc hay tính cách, hay chỉ muốn chinh phục cô ta để thể hiện”.
Diệp Quân hỏi lại: “Thể hiện?"
Tang Mi: “Đàn ông có thành tựu nhất định sẽ vô thức thể hiện ra trước mặt phụ nữ, dùng tiền tài đập vỡ tam quan phụ nữ để thỏa mãn cảm giác hư vinh trong nội tâm. Hạng đàn ông này không thỏa mãn với việc lên giường mà tự cho mình là thợ săn, xem phụ nữ là con mồi. Chúng sử dụng thủ đoạn như tiền tài để thay đổi tam quan phụ nữ, hạ thấp quan niệm đạo đức của cô ta, đưa cô ta đến một vị trí trước đây cô ta không thuộc về, hưởng thụ cảm giác được cô ta sùng bái sau khi bị chinh phục”.
Diệp Quân nhíu mày thật sâu.
Tang Mi cười: “Phụ nữ là sinh vật cảm tính, dù biết đàn ông có ý đồ gì nhưng vẫn ôm ảo tưởng trong lòng: Mình lên giường với anh ta không phải vì tiền mà vì mình thật sự thích anh ta”.
Diệp Quân nói ngay: “Chuyện cá nhân, người ngoài khó mà bình phẩm”.
Tang Mi lắc đầu: “Không, đây là một vấn đề xã hội. Trong một xã hội mà phụ nữ chỉ xem trọng tiền bạc và vật chất thì nó đã biến chất, bởi vì quan niệm đạo đức của cô ta đã không còn hiện hữu, có thể vì tiền mà làm ra những chuyện không tưởng tượng nổi. Đàn ông cũng vậy, nếu cho rằng có tiền là có thể bắt phụ nữ làm gì cũng được thì sẽ vì tiền mà không từ thủ đoạn. Đạo đức, tôn nghiêm, tín ngưỡng, nhân phẩm đều không lọt vào mắt chúng”.
Cô ta nhìn Diệp Quân: “Nòng cốt tinh thần của một nền văn minh là gì? Là đàn ông và phụ nữ. Nếu đàn ông không biết tranh đấu, không biết tích trữ; phụ nữ không biết xấu hổ, không còn đạo đức thì văn minh không thể tồn tại lâu dài. Muốn thành lập trật tự mới, ngươi không thể chỉ chú ý đến vũ trụ mà cũng nên quan tâm đến vấn đề xã hội nữa”.