Nghe Trấn Nam Tuyết nói vậy, đám cường giả Trấn tộc trong điện vô cùng phấn khích.
Quyền lợi của Trấn Nam Tuyết ở Tiên Bảo Các càng lớn, tất nhiên càng có lợi với Trấn tộc.
Trấn Nam Tuyết tiếp tục nói: “Lần này con trở về là muốn dẫn theo vài người trong tộc đến Tiên Bảo Các để học tập và bồi dưỡng”.
Trấn Thiên cười nói: “Con có thể chọn bất kỳ người nào trong tộc”.
Trấn Nam Tuyết khẽ gật đầu, sau đó nói: “Ngoài ra, con còn có một việc muốn được tộc trưởng ủng hộ”.
Trấn Thiên cười nói: “Con nói đi”.
Trấn Nam Tuyết cười nói: “Tộc trưởng, con muốn để cho người trong tộc bắt đầu học Quan Huyên Pháp”.
Trấn Thiên hơi ngạc nhiên: “Quan Huyên Pháp ư?”
Trấn Nam Tuyết gật đầu: “Ở Tiên Bảo Các và thư viện Quan Huyên, phải tuân thủ theo Quan Huyên Pháp… Điều con lo lắng nhất bây giờ là phần lớn thế hệ trẻ của Trấn tộc đều đã hình thành thói quen tự do, nếu bảo bọn họ tuân thủ theo Quan Huyên Pháp, bị ràng buộc, bọn họ…”
Trấn Thiên bỗng đứng bật dậy: “Nếu chúng ta không chủ động thay đổi ngay bây giờ, chẳng lẽ lại đợi người khác tới để cưỡng ép chúng ta thay đổi sao? Truyền lệnh xuống, từ hôm nay trở đi, không chỉ thế hệ trẻ của Trấn tộc ta, kể cả thế hệ cũ cũng phải bắt chước học tập theo Quan Huyên Pháp, đề cao Quan Huyên Pháp hơn gia pháp của Trấn tộc ta…”
Nói đến đây, gã dừng lại một lúc, sau đó lại nói: “Không chỉ vậy, từ giờ trở đi, Trấn tộc ta nhất định phải toàn lực ủng hộ phương châm, đường lối và chính sách của thư viện Quan Huyên, kiên định đi theo thư viện Quan Huyên…”
Trong điện, đám cường giả Trấn tộc không nói lời nào, cũng không phản đối.
Trấn Thiên ngẩng đầu nhìn về phía chân trời ở ngoài điện, khẽ nói: “Các vị, ta biết lúc mới thay đổi sẽ có rất nhiều vấn đề, nhưng đây là cơ hội của Trấn tộc ta, chỉ cần Trấn tộc ta nắm chắc được cơ hội này, chắc chắn sẽ trở thành một thế lực siêu cấp trong tương lai…”
Nói đơn giản, tổ tiên đi đúng đường thì con cháu sẽ hưởng phúc.
Trấn Thiên cũng không hề biết, chính vì quyết định hôm nay của gã, Trấn tộc sẽ trở thành một thế lực siêu khủng khiếp trên toàn vũ trụ trong tương lai...
…
Thành Quan Huyên.
Sau khi Diệp Quân trở lại thành Quan Huyên, hắn định đi tìm An Nam Tịnh để tiếp tục tu luyện thực chiến, nhưng Tần Quan lại gọi hắn đến.
Trong điện chỉ có hai mẹ con, Tần Quan nói: “Ông nội con đi rồi à?”
Diệp Quân gật đầu: “Đi rồi ạ”.
Tần Quan cười nói: “Ông ấy đã nói gì với con?”
Diệp Quân nói: “Một vài chuyện liên quan tới cảnh giới, còn cả phương hướng phải đi sau này…”
Tần Quan đột nhiên cảm khái: “Cha con năm đó cũng không được hưởng đãi ngộ này”.
Diệp Quân hơi do dự, sau đó nói: “Cha và ông nội năm đó…”
Tần Quan khẽ nói: “Chắc con đã biết, ông nội con được nuôi dưỡng ở bên ngoài từ nhỏ, vì thế cũng nuôi dưỡng cha con ở bên ngoài, nhưng cách nuôi dưỡng cha con ở bên ngoài không giống với cách nuôi dưỡng con ở bên ngoài, mà là hoàn toàn nuôi dưỡng ở bên ngoài không chút quan tâm… Do đó cha con chưa bao giờ cảm nhận được tình thân. Bây giờ ông nội con đối xử với con như vậy, một phần cũng vì muốn bù đắp cho lỗi lầm năm đó”.