Ngay lúc này Diệp Quân bỗng biến mất khỏi đó, một vùng kiếm quang biển máu cuồn cuộn lao đến chỗ Ác Đạo như thủy triều.
Hắn muốn giết Ác Đạo chỉ trong một nhát kiếm.
Mà lúc này đột nhiên chỉ thấy đóa hoa Ác Linh giữa trán Ác Đạo run rẩy kịch liệt, sau đó là một tia sấm sét màu tím nhạt bỗng tuôn ra từ giữa trán cô ta.
Ầm!
Sấm chớp màu tím nhạt này chặn nhát kiếm của Diệp Quân lại, nhưng ngay sau đó Diệp Quân bỗng nhảy lên, hai tay cầm kiếm chém một nhát về phía trước.
Hàng vạn luồng kiếm quang màu đỏ vàng lao đến.
Ầm!
Sau khi kiếm quang chém xuống, sấm chớp màu tím nhạt trước mặt Ác Đạo vỡ nát, Ác Đạo lại bị văng ra xa lần nữa, tiếp vỡ nát, lúc này linh hồn của cô ta thế mà lại bắt đầu trở nên hư ảo.
Bấy giờ thực lực và khí tức của Diệp Quân đã áp chế Ác Đạo một cách hoàn toàn.
Sức mạnh tập trung trên người hắn lúc này không còn là sức mạnh của một mình hắn nữa, mà còn chứa đựng sức mạnh của vạn vật, hơn nữa sức mạnh tín ngưỡng vẫn liên tục tăng lên giống sức mạnh huyết mạch của hắn.
Ở phía xa, sau khi Ác Đạo dừng lại, cô ta cúi xuống nhìn linh hồn đã trở nên mờ nhạt của mình, ánh mắt dần trở nên hung ác.
Diệp Quân vừa định ra tay lần nữa, chỉ thấy Ác Đạo bỗng ngẩng đầu lên nhìn Diệp Quân, quanh người toát ra tà khí đáng sợ: “Đánh thỏa mãn chưa?”
Nói rồi cô ta xòe bàn tay ra, tức giận hét lên: “Kiếp đến”.
Ầm!
Chỉ trong chốc lát, vô số thời không bỗng vỡ vụn, sau đó Lôi Kiếp màu đỏ vô tận bỗng tụ lại từ khắp đất trời, sau đó đi vào trong người cô ta.
Ầm ầm!
Từng cột sấm chớp màu đỏ lao lên trời từ trong người Ác Đạo.
Hàng trăm triệu Kiếp hộ thân.
Mỗi vũ trụ đều có sinh linh, cũng có kiếp.
Diệp Quân có thể kêu gọi sức mạnh của vạn vật, còn cô ta có thể kêu gọi sức mạnh của hàng trăm triệu Kiếp.
Lúc này, khí tức của Ác Đạo tăng vọt, khí tức đã không yếu hơn khí tức kiếm đạo của Diệp Quân, hơn nữa vẫn còn đang tăng lên rất nhanh, tốc độ tăng lên gấp mấy lần của Diệp Quân.
Cùng lúc đó thân xác của cô ta cũng nhanh chóng ngưng tụ lại.
Thân xác Vạn Kiếp.
Lần này, thân xác Vạn Kiếp của cô ta còn mạnh hơn trước đó, vì không chỉ là Kiếp của bản thân cô ta, mà còn là Vũ Trụ Kiếp của rất nhiều vũ trụ, lúc này chúng cũng đang giúp đỡ cô ta.
Hàng trăm triệu Kiếp giúp đỡ.
Uy lực Lôi Kiếp toát ra từ trên người Ác Đạo cuồn cuộn lao đến, bắt đầu áp chế ngược lại kiếm thế của Diệp Quân.
Khí tức của hai người đều đang tăng lên rất nhanh, nhưng tốc độ tăng của khí tức Ác Đạo nhanh hơn nhiều.
Vô Biên Chủ nhìn chằm chằm Ác Đạo, vẻ mặt nghiêm trọng nói: “Hàng trăm triệu Kiếp của người phụ nữ này cũng đáng sợ thật”.
Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn Ác Đạo có khí tức tăng lên nhanh chóng ở phía xa, bình tĩnh nói đây không phải là sức mạnh thực sự của cô ta, bây giờ cô ta vẫn chưa dung hợp được sức mạnh tu luyện của kiếp trước, nếu dung hợp hoàn toàn…
Vô Biên Chủ bỗng khẽ nói: “Đủ rồi”.
Chủ nhân bút Đại Đạo quay đầu nhìn Diệp Quân ở phía xa, nói: “Tiểu tử này làm được đến giờ đã đủ rồi”.
Chủ nhân bút Đại Đạo lặng thinh.
Vô Biên Chủ nhìn Diệp Quân nói: “Nhiều người có yêu cầu quá cao với hắn. Đúng thế, rất nhiều người, trong đó có cả ông và ta của trước kia, chúng ta đều nghĩ hắn muốn thiết lập trật hơi ngây thơ, cứ nghĩ hắn đang suy nghĩ viển vông, chỉ cảm thấy thú vị nhất thời, nhưng trên con đường này, hắn đã dùng hành động nói cho chúng ta biết hắn không hề nói đùa, hắn rất nghiêm túc”.
Nói rồi ông ta quay đầu lại nhìn chủ nhân bút Đại Đạo: “Bây giờ vũ trụ rộng lớn hỗn loạn đến mức nào? Cường giả thì tùy hứng, kẻ yếu thì chấp nhận số phận của mình, không có bất kỳ ràng buộc gì, nhưng sau khi hắn thiết lập trật tự, đúng thật là có thể khiến vũ trụ này trở thành một nơi tốt đẹp hơn, không phải sao?”