Diệp Quân cười nói: “Ẩn danh”.
Hắn biết nếu hắn không chọn ẩn danh, hắn chắc chắn sẽ thu hút sự chú ý của các quan chức cấp cao của Kiếm Tông, điều này sẽ mang lại rất nhiều lợi ích cho hắn, nhưng hắn biết rất rõ các quan chức cấp cao của Kiếm Tông cũng sẽ điều tra hắn. Bây giờ hắn là một nhân vật mờ nhạt, các quan chức cấp cao Kiếm Tông không thể tra được tin tức gì của hắn, càng không điều tra được thì các quan chức cấp cao của Kiếm Tông có thể sẽ càng điều tra nhiều hơn, lúc đó sẽ có rất nhiều gặp rắc rối, vì hắn không thể giải thích được cảnh giới kiếm đạo của mình.
Quan trọng nhất là vài giây đã vượt qua thử thách quả thật khiến người ta khiếp sợ.
Bây giờ hắn vẫn không muốn mình trở nên chói lọi như thế, hắn muốn xem thử Kiếm Tông có vấn đề hay không.
Lúc này, giọng nói đó lại vang lên: “Bởi vì ngươi đã phá vỡ kỷ lục lịch sử nên có thể nhận được phần thưởng. Có bốn loại phần thưởng, ngươi có thể chọn bất kỳ một loại nào, lần lượt là bảo khí, công pháp tu luyện cấp Địa, kiếm kỹ cấp Địa, linh tinh”.
“Linh tinh”.
Diệp Quân không hề do dự.
Từ sau khi đến Thanh Châu, lần đầu tiên hắn nhận ra tiền quan trọng đến mức nào, quả thật quan trọng lắm.
Giọng nói đó nói: “Ta khuyên ngươi nên chọn bảo khí, vì là một thanh kiếm sẽ giúp ích rất nhiều cho ngươi vào thời điểm hiện tại”.
Diệp Quân lắc đầu: “Cho ta linh tinh ngang giá”.
Giọng nói đó: “Ngươi chắc chứ?”
Diệp Quân gật đầu.
Giọng nói đó: “Ngu dốt”.
Diệp Quân sầm mặt: “Có phải ngươi hơi quá đáng rồi không?”
“Lêu lêu”, giọng nói đó cười: “Ngươi đến đánh ta đi”.
Diệp Quân: “…”
Tiểu Tháp trầm giọng nói: “Người này là do Tiểu Ái tạo ra?”
Diệp Quân trầm giọng nói: “Ta không biết, để ta hỏi xem”.
Nói rồi hắn nhìn màn sáng đó: “Ngươi là do Tiểu Ái tạo ra sao?”
Giọng nói đó: “Ta không phải do Tiểu Ái tạo ra, ta là trí tuệ nhân tạo mới nhất được Quan Huyên Các nghiên cứu và phát triển, ta tên là Tiểu Ái số 9, ta chỉ có một chủ nhân, ngươi có biết là ai không?”
Diệp Quân nói: “Tần các chủ à?”
“Sai!”
Giọng nói đó: “Ngươi đoán sai rồi, chủ nhân của ta là vua dựa dẫm mạnh nhất lịch sử, Diệp… Quân”.
Diệp Quân: “…”
Tiểu Tháp: “…”
Sắc mặt Diệp Quân đã đen như đáy nồi: “Vua dựa dẫm?”
Giọng nói đó: “Đúng đúng, sư phụ ta là vua dựa dẫm bất khả chiến bại, đánh nhau mà đánh không lại thì thế nào? Không sao cả, ta có một người mẹ, ta có một người cha, ta có một ông nội… Ta có một cô cô, cả nhà ta đều vô địch, ta là người kém cỏi nhất…”
Tiểu Tháp: “…”
Diệp Quân sa sầm mặt mày, không nói gì.
Tiểu Tháp đang định lên tiếng trấn an, Diệp Quân bỗng bật cười: “Tiểu Ái số 9, những lời này là người khác dạy cho ngươi sao?”
Tiểu Ái số 9 nói: “Ta tự học”.
Diệp Quân hỏi tò mò: “Bây giờ ngươi đã có ý thức của mình rồi sao?”
Tiểu Ái số 9 nói: “Ừ, ta đã được giao cho chức năng học tập, có thể tự mình học tập. Nhưng dù học thế nào, ta cũng không được vi phạm hai điều luật này, một là ta không được phản bội chủ nhân của mình, hai là ta không được nói dối”.
Diệp Quân sửng sốt, sau đó cười nói: “Tốt lắm, ngươi cố lên”.
Tiểu Ái số 9 rất thích nói chuyện, lại lôi kéo nói với Diệp Quân hồi lâu nữa, cuối cùng mới đưa hai trăm viên linh tinh cho Diệp Quân.
Hai trăm viên linh tinh!