Cuộc chiến tranh giành Đại Đạo!
Mà những người có tư cách tham gia vào cuộc chiến tranh giành Đại Đạo mới là những cao thủ đứng đầu trong vũ trụ rộng lớn này, hắn đã được lĩnh giáo sự lợi hại của chủ nhân bút Đại Đạo và Phạn Chiêu Đế rồi, mà rõ ràng nền văn minh Toại Minh của ghế Thánh Vương khi nãy cũng không đơn giản chút nào, đối phương kêu gọi nhân tài trên toàn vũ trụ, dù mấy chục tỷ năm qua Thập Hoang chỉ xuất hiện tổng cộng mười mấy Đại Đế, nhưng hắn hiểu chắc chắn nền văn minh Toại Minh cũng đang làm như thế ở các vũ trụ khác…
Từ đó có thể thấy thực lực tổng thể của đối phương đáng sợ đến mức nào.
Diệp Quân hắn hiểu rõ trận chiến tranh giành Đại Đạo không chỉ là nhất thời, đặc biệt là đạo Trật Tự, thành lập một trật tự không thể chỉ dựa vào mỗi một mình hắn, muốn trật tự của mình phổ biến ở nhiều vũ trụ hơn thì nhất định phải có nhiều nhân tài hơn.
Hắn cũng đã từng phân tích, những cao thủ cao cấp kia, ví dụ như Đại Đế, gần như không thể thuần phục được cao thủ cấp bậc này, không cần phải nghĩ tới làm gì nữa. Còn những gia tộc và nền văn minh quá yếu thì lại không giúp được nhiều cho hắn, các gia tộc như tộc Đệ Nhất với tiềm lực tương lai vô hạn mới là có ích nhất trong mắt hắn.
Nếu như ở hệ Ngân Hàng, gia tộc có Đại Đế xuất hiện có thể nói là cấp bậc địa chủ, ông chủ lớn, gia tộc có Đại Đế thế này có thực lực vô cùng mạnh mẽ, Diệp Quân hiện tại không thể nào thuần phục. Còn kiểu như gia tộc Đệ Nhất thì có Đại Đế, nhưng Đại Đế đã chết, không còn mạnh mẽ như trước nữa, có thể xem là giai cấp trung lưu, gia tộc và nền văn minh cấp bậc như thế có thực lực chỉ thua địa chủ và ông chủ lớn mà thôi, hơn nữa còn rất khát vọng có thể phát triển, đây chính là mục tiêu của Diệp Quân!
Còn những gia tộc cấp bậc tư sản, ví dụ như các gia tộc thuộc nền văn minh cấp chín trở xuống đặt trong hệ Ngân Hà thì có thể xem là gia tộc có chút tiền, nhưng không có quá nhiều, có thể xem là có chút thực lực, nhưng lại không nhiều… Tạm thời những gia tộc như thế không giúp ích được gì cho hắn cả, nhưng trong tương lai lại có tiềm lực to lớn, vì thế hắn muốn lôi kéo, muốn tiếp cận.
Còn có một loại cấp bậc là những người lương tháng ba năm nghìn đến mười nghìn…
Đây là cấp bậc không được coi trọng nhất, lúc không có việc gì, bọn họ nghiêm túc làm việc, cống hiến cho vũ trụ, lúc xảy ra chuyện, bọn họ sẽ đi đầu đỡ đạn của kẻ thù, có thể làm trâu làm ngựa trong thời kỳ phát triển, cũng có thể làm con chốt thí khi loạn lạc…
Mà đây cũng là điều khiến Diệp Quân coi trọng, muốn đoàn kết lại, vì góp gió thành bão mà!
Hắn biết rõ kẻ thù của hắn là ai, bạn của hắn là ai.
Tộc Đệ Nhất không phải kẻ thù của hắn!
Hắn muốn kiểm soát toàn bộ vũ trụ.
Mà muốn làm thế, hắn phải bắt đầu bố trí từ bây giờ.
Càng về sau, càng không chỉ là chém giết đơn giản nữa, phải dùng đầu óc, dùng trí thông minh và suy tính.
Đệ Nhất Tĩnh Chiêu nhìn Diệp Quân trước mặt, lúc này cô ta cảm thấy vô cùng rung động, vì cô ta phát hiện từ trước đến giờ cô ta không chỉ đánh giá thấp thực lực của Diệp Quân mà còn đánh giá thấp dã tâm của hắn nữa.
Cô ta muốn thành Đế!
Còn hắn muốn kiểm soát toàn vũ trụ!
Nghĩ đến đây, Đệ Nhất Tĩnh Chiêu cười châm chọc.
Từ khi mới bắt đầu, dù về thực lực hay mưu trí, cô ta đều không cùng đẳng cấp với người đàn ông trước mặt.
Cô ta cúi đầu nhìn đế nguyên trong tay, tỏ vẻ ngạc nhiên, vì năng lượng ẩn chứa bên trong hoàn toàn vượt khỏi tưởng tượng của cô ta, nhưng cô ta cũng không do dự mà cứ thế nhận lấy, sau đó đi theo Diệp Quân về phía xa.
Đại Đế?
Cô ta cũng có thể mưu cầu thứ to lớn hơn.
Đệ Nhất Tĩnh Chiêu đi tới sau lưng Diệp Quân, cô ta nhìn Diệp Quân, Diệp Quân mặc trường bào màu trắng, thắt lưng đen, thân thể thẳng tắp, tuy là kiếm tu nhưng lại không có chút sắc bén nào, trông còn rất tao nhã tuấn tú tựa như một công tử tri thức.
Rốt cuộc hắn là kiểu người thế nào?
Trong lòng Đệ Nhất Tĩnh Chiêu dâng lên cảm giác tò mò.
Chẳng mấy chốc, hai người đã đi tới trước đại điện, đại điện này cũng làm từ đồng đen, khí thế nguy nga, hai cột đồng đen to lớn đứng sừng sững trước cửa đại điện, trên đó chạm trổ một vài yêu thú kỳ lạ, yêu thú có hình dáng quái dị, mặt mũi dữ tợn như mốn cắn người.
Diệp Quân dẫn Đệ Nhất Tĩnh Chiêu đi vào trong đại điện, bên trong rất trốn trải, cũng rất yên tĩnh, có thể nghe thấy rõ cả tiếng bước chân.
Diệp Quân ngay lập tức nhìn thấy cái tượng đồng đen chỗ ghế Thánh Vương, hắn đi tới trước tượng đồng, sau đó nhìn xuống chân tượng, ở đó có một phù văn rất kỳ lạ, hắn ngồi xổm xuống, sau đó đọc thầm thần chú mà ghế Thánh Vương dạy hắn, một lúc lâu sau đó, phù văn kia bỗng khẽ rung, một hộp đồng đen tinh xảo chậm rãi bay lên.
Diệp Quân mở hộp ra, trong hộp là chín chiến tướng đồng đen.
Cấp bậc Chuẩn Đế!
Diệp Quân nở nụ cười, chín chiến tướng đồng đen này không tầm thường chút nào, đương nhiên hắn còn suy nghĩ nhiều hơn thế, chín chiến tướng đồng đen này không phải người thật mà giống như một loại con rối. Nhưng theo miêu tả của ghế Thánh Vương, đây là tồn tại gần như vô địch dưới cấp Đại Đế, nói cách khác, nền văn minh Toại Minh có thể chế tạo ra thứ này đã nói rõ sự kinh khủng của bọn họ.
Nếu bọn họ chế tạo với số lượng nhiều…
Cũng khó trách bọn họ chỉ coi trọng Đại Đế!
Diệp Quân cất hộp đồng đen đi, sau đó lại đi tới sau tượng đồng, phía sau cũng có một phù văn, hắn đọc thầm khẩu quyết, chẳng mấy chốc, một chiếc nhẫn đồng chậm rãi bay ra.
Diệp Quân nhìn thoáng qua nhẫn khôgn gian, bên trong có khoảng sáu mươi ba nghìn Đế Tinh cực phẩm!
Sáu mươi ba nghìn viên!
Diệp Quân cười to, Đế Tinh cực phẩm này cao cấp hơn Đế Tinh bình thường nhiều, vũ trụ Thập Hoang hiện tại gần như không có Đế Tinh cực phẩm.