Vù!
Đúng lúc này, lại một tiếng kiếm bay từ phía ngoài điện truyền tới.
Một giây sau…
Bùm!
Một đạo kiếm quang từ trên trời giáng xuống, khí tức kiếm đạo mạnh mẽ không thua kém gì Kiếm Chủ Nhân Gian.
Tất cả đều kinh ngạc!
Đây là ai?
Mà lại mạnh mẽ đến vậy!
Dưới ánh mắt của mọi người, thời không lại phân rời, sau đó, một người đàn ông bước ra.
Ông ấy vừa xuất hiện đã cười lớn: “Con trai, cháu trai, ta đến rồi!”
Nghe Kiếm Chủ Thanh Sam nói vậy, sắc mặt của Diệp Quân và Kiếm Chủ Nhân Gian tối sầm lại.
Cường giả xung quanh cũng sững sờ.
Con trai?
Cháu trai?
Đây là cha của Kiếm Chủ Nhân Gian sao?
Khá nhiều người xa lạ với Kiếm Chủ Thanh Sam, bởi vì vào thời đại của Kiếm Chủ Nhân Gian, ông ấy luôn rong ruổi khắp nơi, cho nên rất ít người biết đến.
Đương nhiên là ngoại trừ Kiếm Tông!
Đây là sư tổ của bọn họ!
Tất cả đệ tử kiếm tông đều lần lượt quỳ xuống, đồng thanh nói: “Tham kiến sư tổ!”
Kiếm Chủ Thanh Sam cười lớn: “Mau đứng dậy đi!”
Nghe vậy, tất cả đệ tử Kiếm Tông lần lượt đứng lên, bọn họ nhìn Kiếm Chủ Thanh Sam phía xa, vừa phấn khích vừa tò mò, kiếm thu thế hệ trẻ vô cùng xa lạ với vị sư tổ này.
Kiếm Chủ Thanh Sam nhìn trong điện, cười nói: “Ta không vào nữa! Mọi người tiếp tục đi!”
Nghe vậy, mọi người Dương tộc trên đám mây đều thở phào nhẹ nhõm.
Hôm nay là ngày đại hôn của Diệp Quân, Kiếm Chủ Nhân Gian là cha, đương nhiên phải là người chủ trì, cho nên Kiếm Chủ Thanh Sam vào thì không thích hợp lắm.
Trong điện, Kiếm Chủ Nhân Gian nhìn Kiếm Chủ Thanh Sam, cười nói: “Cha, hôm nay ngọn gió nào đưa cha tới đây vậy? Lúc con kết hôn cũng không thấy cha tới!”
Nghe Kiếm Chủ Nhân Gian nói vậy, Diệp Quân sững sờ.
Ôi!
Sắp xảy ra chuyện rồi!
Người Dương tộc đều lắc đầu cười khổ, hai cha con này luôn không hòa hợp.
Kiếm Chủ Thanh Sam cười nói: “Lúc đó con cũng không mời ta mà!”