Mục lục
Hoắc tổng truy thê - Hoắc Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

An Nhiên rất ngạc nhiên vì lần này Hoắc Doãn Tư lại dễ nói chuyện như vậy.

Hoắc Doãn Tư nói: "Bây giờ anh đã là chồng người ta, làm sao có thể giống như trước đây? Từ nay về sau anh sẽ rộng lượng như một người chồng mới được!"

Trong phòng tắm, hơi nước dày đặc.

Bầu không khí rất lãng mạn, đôi vợ chồng mới vừa nhận giấy đăng ký kết hôn. Trên người An Nhiên không có mảnh vải che thân tử tế nào, khăn tắm cũng chỉ che được một số chỗ.

Cả hai đều đang trong độ tuổi sung sức và có phần bốc đồng.

An Nhiên nhẹ giọng nói: “Anh nên kiềm chế lại, làm việc chính trước đã”.

Hoắc Doãn Tư ôm lấy cô khẽ hừ một cái: "Đây cũng là việc chính mà!"

Hai người quấn lấy nhau, cô đương nhiên có thể cảm nhận được sự gấp gáp thiếu kiên nhẫn của anh. An Nhiên là phụ nữ, cô cũng muốn người đàn ông của mình chung thủy, tuy chưa bao giờ hỏi nhưng Hoắc Doãn Tư vẫn luôn rất vồ vập với cô, cô có thể cảm nhận được anh ấy không có ai khác.

Nói không cảm thấy ngọt ngào thì là nói dối, nhất là đối với người có địa vị như Hoắc Doãn Tư, giữ mình được như vậy là rất hiếm.

Trong giới kinh doanh, An Nhiên đã gặp quá nhiều kẻ trụy lạc.

Cô vô thức càng trân trọng anh hơn.

Hai người vừa mới thành một đôi vợ chồng thật sự, mọi thứ đều còn rất mới mẻ. Hoắc Doãn Tư luôn miệng gọi cô là bà Hoắc, thậm chí còn ép cô gọi anh là ông Hoắc. An Nhiên cảm thấy anh thật cổ lỗ sĩ.

Vốn dĩ Hoắc Doãn Tư định đưa cô đến sân bay.

Nhưng An Nhiên từ chối, sau khi thay quần áo xong, cô ôm lấy eo anh, nhỏ giọng nói: "Là việc của công ty! Để công ty phái xe đi thì sẽ phù hợp hơn".

Cô không thích người ta nói này nói nọ sau lưng mình, nên nói thêm một câu: “Cố phu nhân cũng không phải người dễ chịu đâu”.

Hoắc Doãn Tư ôm lấy gương mặt cô, sờ sờ: "Nếu không muốn làm thì về nhà thôi. Gia đình có đủ khả năng nuôi em".

An Nhiên không từ chối: “Có thể đợi thêm một thời gian nữa không?”

Hoắc Doãn Tư nhìn cô bằng ánh mắt sâu thẳm.

Lúc này, điện thoại di động của An Nhiên reo lên, hóa ra xe công ty phái tới đã tới, tài xế gọi: "Giám đốc An, tôi ở dưới lầu!"

An Nhiên ừm một tiếng: "Tôi biết rồi".

Cô cúp điện thoại, nhìn Hoắc Doãn Tư: “Em phải xuống đây!”

Vợ chồng mới cưới vốn ngọt ngào nên Hoắc Doãn Tư đưa cô xuống tận dưới lầu. Trong thang máy, anh nhẹ nhàng vén tóc cô lên, dịu dàng nói: “Tối nay đưa Lâm Hi về biệt thự ăn tối nhé!”

An Nhiên ngoan ngoãn gật đầu.

Hoắc Doãn Tư ngước mắt nhìn dãy số màu đỏ trên thang máy, sau đó đi tới, giọng đột nhiên khàn khàn: "Bà Hoắc, em cứ như vậy thì anh làm sao kiềm chế nổi!"

An Nhiên có làm gì đâu?

May mắn thay, khi thang máy đến tầng một, tài xế đã đợi sẵn ở phía trước xe. Hoắc Doãn Tư tiễn An Nhiên ra xe, lịch thiệp mở cửa cho cô rồi còn nhẹ nhàng hôn một cái.

Tài xế tròn mắt nhìn.

Sáng sớm mà giám đốc An đã ở cùng giám đốc Hoắc của Hoắc Thị?

Cô bước lên xe, đôi chân vẫn còn run rẩy...

……

Sân bay.

An Nhiên dẫn đầu khoảng hai mươi nhân viên của Cố Thị xếp thành một hàng chờ đợi phu nhân chủ tịch đến, ai nấy đều giữ thái độ nghiêm trang và trịnh trọng.

Cố phu nhân không nhìn thấy Cố Vân Phàm khi bà ta xuống máy bay nên vẻ mặt không vui.

"Cố Vân Phàm đâu? Cậu ta đi đâu rồi?"

An Nhiên khẽ mỉm cười: "Phu nhân, tôi thay mặt giám đốc Cố tới đón bà!"

Cố phu nhân vẫn luôn kiêu ngạo, liếc mắt nhìn An Nhiên, hừ lạnh: "Cô thay mặt? An Nhiên... chỉ có vợ Cố Vân Phàm mới có thể đại diện cho cậu ta!"

An Nhiên cụp mắt xuống: "Vợ giám đốc Cố hiện tại đang ở bệnh viện nên không tới được!"

"Thật là giỏi giảo biện! Đúng là đi theo Cố Vân Phàm có khác".

Cố phu nhân rất không vui: “Nghe nói cô và cậu ta có thân thế giống nhau, xem ra hai người rất hiểu nhau! Cô đã góp phần không nhỏ vào chuyện giữa Cố Vân Phàm và con hồ ly tinh đó phải không?”

An Nhiên vẫn nhã nhặn: “Tôi không dám nhận”

Cố phu nhân chế nhạo: "Không dám? Còn có chuyện cô không dám làm à?"

Bà ta còn đang định phát tiết thì đã có trợ thủ đắc lực bên cạnh thì thầm vào tai: “Sáng nay giám đốc An và giám đốc Hoắc của tập đoàn Hoắc Thị đã đi đăng ký kết hôn! Cô ấy hiện là phu nhân của tập đoàn Hoắc Thị!”

Cố phu nhân bị sốc, sau đó cơ thể bà ta cứng đơ ra một cách rất mất tự nhiên.

Bà ta gượng cười: “Bỏ đi! Nếu cần gì tôi sẽ đi gặp Cố Vân Phàm”.

An Nhiên đưa tay ra: "Phu nhân, mời lên xe!"

Nhà họ Cố không bằng nhà họ Hoắc, nếu Cố phu nhân muốn làm khó An Nhiên lần nữa, nhất định phải cân nhắc cẩn thận... Sau đó bà ta quả thực cũng không làm khó An Nhiên nữa. Đương nhiên, trong lòng bà ta An Nhiên chỉ là nhân vật phụ, còn nhân vật chính thực sự khiến bà ta sôi máu là cô nàng hồ ly tinh kia.

Tám chiếc RV màu đen vội vàng thẳng tiến đến bệnh viện tư nhân.

Một giờ sau, xe dừng lại, Cố phu nhân được đoàn người xung quanh tháp tùng đi vào phòng bệnh thăm cháu gái. Khi nhìn thấy cháu gái có khả năng sảy thai và mặt sưng húp lên, bà ta vô cùng tức giận.

“Cố Vân Phàm đâu?” Bà ta tức giận hét lên.

Vợ Cố Vân Phàm cụp mắt xuống: “Anh ấy có việc phải làm, cô đừng phiền tới anh ấy”.

Cố phu nhân căm ghét, mỉa mai nói: “Không phải trọng tâm sự nghiệp của cậu ta là ở thành phố H sao? Vậy mà nửa năm nay cậu ta đều ở thành phố B. Gia Nhu, cháu quá chiều chuộng cậu ta rồi! Nếu cháu không xử lý được cậu ta thì để cô giúp!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK