Mục lục
Hoắc tổng truy thê - Hoắc Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ôn Noãn pha cho Cảnh Từ một tách cà phê, sau đó vào phòng tắm gội đầu, lúc cô đi ra, Cảnh Từ đang cầm cà phê đứng trước cửa sổ, không biết đang nhìn cái gì.

Ôn Noãn lấy khăn lông lau tóc: “Đang nhìn gì thế?”

Ánh mắt Cảnh Từ dừng lại trên xe Bentley Continental màu vàng kim ở tầng dưới, thấy Ôn Noãn đi qua, anh ấy nâng tách cà phê trong tay lên nói: “Cà phê ngon lắm.”

“Cà phê Vân Nam đấy.”

Cảnh Từ hơi mỉm cười: “Lại đây! Tôi giúp cô sấy tóc.” Ôn Noãn không hề nghi ngờ.

Cô lấy máy sấy tóc đưa cho Cảnh Từ, quay lưng về phía anh ấy nên không nhìn thấy Hoắc Minh đứng ở tầng dưới...

Động tác của Cảnh Từ rất nhẹ nhàng.

Cũng rất có chừng mực.

Sấy tóc xong, anh ấy nhẹ nhàng ôm Ôn Noãn từ phía sau: “Anh muốn ở lại qua đêm.”

Thân thể Ông Noãn hơi cứng lại.

Cô lùi ra, nhẹ giọng nói: “Cảnh Từ, nhanh quá!”

Cảnh Từ cười khổ.

Anh ấy ngưỡng mộ sự lý trí của Ôn Noãn, nhưng một cô gái quá lý trí trong tình yêu chỉ thể hiện một điều, đó là cô ấy không đủ nặng tình và rung động.

Cô thậm chí không có ham muốn nam nữ đối với anh ấy.

Cảnh Từ ngồi một lát rồi ra về.

Lúc xuống lầu, chiếc Bentley Continental vẫn còn ở đó, cửa sổ hạ xuống, Hoắc Minh chống khuỷu tay ra ngoài hút thuốc.

Chỉ cần nhìn dáng vẻ và tư thế của anh, Cảnh Từ bội phục.

Cảnh Từ rất có phong độ mà gật đầu.

Hoắc Minh nghiêng người, lẳng lặng nhìn lại anh ấy…

Hai người đàn ông trong lòng hiểu rõ mà không nói ra.

Thật lâu sau, Hoắc Minh cười khẩy một tiếng, cũng gật đầu.

Cảnh Từ chưa kịp lên xe, Hoắc Minh ngậm thuốc rồi nhấn ga rời đi.

Cảnh Từ nhìn đuôi xe, trong lòng dâng lên một cảm giác khó tả.

Hoắc Minh lái xe trở về căn hộ.

Anh cởi áo khoác, ném lên ghế sô pha rồi ngồi trước cây dương cầm.

Những ngón tay mảnh khảnh của anh lướt trên phím đàn đen trắng, anh nhắm mắt lại và chơi bài "Moonlight Sonata", bài mà Ôn Noãn thường hay chơi ở nhà nhất.

Hoắc Minh có thể chơi dương cầm nhưng không thành thạo.

Anh cũng chưa bao giờ nói với Ôn Noãn, bởi vì cảm thấy không cần thiết.

Kế hoạch của anh từ trước đến nay là quan hệ với cô, có thể là một hoặc hai năm rồi chia tay một cách đàng hoàng, anh sẽ bồi thường cho cô một khoản kếch xù.

Nhưng họ đã kết thúc khi chưa đầy hai tháng.

Ôn Noãn không yêu cầu anh bồi thường, cô chỉ muốn rời xa anh và bắt đầu cuộc sống mới.

Cô ở bên Cảnh Từ, thoạt trông có vẻ rất vui, rất hưởng thụ.

Đã mười ngày.

Hôm nay là ngày thứ mười Ôn Noãn hẹn hò với Cảnh Từ, Cảnh Từ đã nghênh ngang đi vào nhà, có phải không lâu nữa thì hai người bọn họ sẽ ngủ chung, và rồi...phát sinh quan hệ hay không?

Phím đàn phát ra âm thanh nặng nề !

Hoắc Minh lẳng lặng mà nhìn chiếc đàn Morning Dew này.

Anh nhớ đến chuyện xưa.

Nhớ lại lần đầu tiên anh và Ôn Noãn làm tình, anh tặng cô Morning Dew, cô sắp xếp lại nhà cửa, cô vui vẻ như một nàng dâu nhỏ.

Khi đó cô đâu biết rằng, đây là cách những người đàn ông có địa vị chăm sóc tình nhân.

Nuông chiều cô, lấy lòng cô.

Để đổi lấy sự tận hưởng cảm giác tuyệt vời nhất về thân thể.

Dù sao song phương có chút cảm tình, hành động sẽ hoàn toàn khác nhau, ví dụ như mỗi lần Ôn Noãn động tình dưới thân anh, ánh mắt cô sẽ tỏa sáng lấp lánh tràn ngập yêu thương, lúc đó Hoắc Minh cực kỳ có cảm giác…

Liệu sau này cô có nhìn Cảnh Từ có thế này không?

Không, tuyệt đối không thể!

Anh không cho phép điều đó!

Mười ngày là giới hạn chịu đựng của Hoắc Minh...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK