Là Tống Thanh Thanh gửi tin nhắn tới, giọng điệu rất cương quyết, nếu không đáp ứng yêu cầu của cô ta, cô ta sẽ công khai nội dung nói chuyện trong lúc bọn họ quen nhau, quãng thời gian đó, Khương Lan Thính vẫn đang yêu Hoắc Kiều.
[Khương Lan Thính, em tin rằng anh sẽ đưa ra sự lựa chọn chính xác.]
Khương Lan Thính nhìn vài lần.
Cuối cùng anh lựa chọn xóa kết bạn với Tống Thanh Thanh, chặn số liên lạc…
Lúc làm điều này, trên mặt anh đang lộ rõ sự bình tĩnh để đón phong ba bão táp…
Khương Lan Thính sắp xếp xong hết tất cả mọi thứ rồi đi xuống lầu.
Ngồi vào trong xe, anh nghĩ ngợi một hồi rồi khởi động xe, đi tìm Hoắc Kiều.
Sáng nay, cô nằm trên giường của anh cho nên anh biết hôm nay cô có một buổi quay chụp… Là quảng cáo cho một thương hiệu mỹ phẩm dưỡng da, địa điểm quay ở một Studio ngay trong trung tâm thành phố.
Hoắc Kiều không đặt nặng vấn đề sự nghiệp, ít khi đi làm, Khương Lan Thính cũng chưa từng hỏi, anh cũng không yêu cầu cô về nhà làm vợ toàn thời gian, tất cả mọi chuyện chỉ cần cô vui vẻ là được.
Nửa giờ sau, xe dừng ở phim trường.
Đúng lúc Hoắc Kiều vừa chụp xong, trên người vẫn còn mặc áo tắm, ngồi ở phòng trang điểm tháo trang sức… Lúc Khương Lan Thính đi vào, Hoắc Kiều thấy anh trong gương, cô nhẹ nhàng nở nụ cười: “Sao lại tới đây?”
Khương Lan Thính ngồi xuống bên cạnh cô.
Anh nhìn cô chăm chú: “Nhớ em nên tới gặp em, đón em đi ăn cơm… Muốn ăn ở bên ngoài hay là về biệt thự rồi ăn!”
Nhưng không đợi cô trả lời, anh đã đưa ra quyết định: “Vẫn nên về biệt thự đi! Yên tĩnh.”
Hoắc Kiều tháo trang sức một cách chậm rãi.
Cô có nền da tốt, sau khi tẩy trang, làn da trắng nõn mềm mại, nhìn còn trẻ trung trắng trẻo hơn lúc trang điểm một chút, tuổi cũng còn nhỏ, chắc hẳn là vì được nuông chiều từ bé nên không thể tìm ra được một chút tục tằng của giới giải trí ở trên người cô.
Hoắc Kiều cũng không ngốc.
Lúc Khương Lan Thính tới đón cô, huống hồ từ trước đến nay anh có một thói quen, trước khi hẹn hò sẽ báo trước… Không có khả năng ngày hôm nay anh cầm lòng không đậu được!
Gần đây tình cảm của bọn họ không tồi nhưng vẫn chưa tới mức này.
Cô đoán được Khương Lan Thính có tâm sự nhưng cô không vạch trần.
Tẩy trang xong, cô muốn thay quần áo.
Chuyên viên trang điểm và trợ lý đều tránh đi nhưng Khương Lan Thính lại không hề có ý định đứng dậy.
Hoắc Kiều khẽ dựa vào trên bàn trang điểm.
Đôi chân thon dài như ẩn như hiện, rất mê người.
Cô nói thẳng với Khương Lan Thính: “Có vài đôi vợ chồng đã sống cùng nhau lâu năm, ở trước mặt chồng, người vợ thậm chí đi vào nhà vệ sinh cũng không thèm khóa cửa, nhưng mà Khương Lan Thính à, em không có ý định làm một người vợ như vậy, huống chi hiện tại chúng ta còn chưa kết hôn…”
Cô mời anh tránh mặt.
Vốn dĩ tâm trạng của Khương Lan Thính đang không vui, bỗng nhiên lại trở nên thoải mái, anh không lập tức rời đi mà tiến lên, nhẹ nhàng ôm lấy cô, cúi đầu hôn cô, đồng thời cũng sờ soạng cô…
Nói thật, với diện mạo, kỹ năng như Khương Lan Thính.
Là phụ nữ, ai cũng sẽ mê say, đương nhiên Hoắc Kiều cũng rất xúc động nhưng đầu óc cô vẫn còn tỉnh táo, cô kết luận được trong lòng anh có chuyện, vì thế ngửa đầu khẽ hỏi: “Xảy ra chuyện gì à?”
Khương Lan Thính khẽ ừ.
Anh nói đúng sự thật cho cô nghe, Tống Thanh Thanh đi tìm anh, anh không đồng ý yêu cầu của Tống Thanh Thanh, sau này có khả năng anh sẽ dính phải bê bối… Anh nhìn thẳng vào mắt cô: “Nếu xảy ra chuyện, em chỉ lấy danh nghĩa người bị hại để rời đi, không kết hôn với anh là lựa chọn tốt nhất!”
Hoắc Kiều sửng sốt một hồi.
Đương nhiên cô không đồng ý, cô có thể tưởng tượng được Tống Thanh Thanh sẽ tung ra chuyện gì, cả người lạnh cóng nhưng cô vẫn sửa sang lại áo sơ mi cho Khương Lan Thính, cô nhìn chằm chằm vào nút áo: “Anh tới đây để xem thái độ của em?”