Mục lục
Hoắc tổng truy thê - Hoắc Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ôn Noãn như vừa bị vớt ra từ trong nước.

Trong đêm giao thừa ấy, Hoắc Minh cho cô trải nghiệm mà cô chưa từng trải, điên đảo toàn bộ nhận thức của cô từ trước đến nay.

Ánh đèn sáng bừng lên.

Anh hôn môi cô, thưởng thức khuôn mặt hồng hào của cô.

“Ôn Noãn, dáng vẻ của em lúc này thật xinh đẹp, em muốn nhìn xem không?”

Ôn Noãn che mắt lại.

Cô không muốn xem, cô không muốn xem một chút nào!

Hoắc Minh lại mạnh mẽ bế cô lên, đi thẳng vào phòng tắm bên trong phòng ngủ chính, Ôn Noãn tựa vào trên vai anh, dùng sức cắn thịt trên vai của anh cũng không có tác dụng.

Cô bị người ta ôm từ sau lưng đặt xuống trước bồn rửa mặt, anh ôm lấy eo cô, đứng ở phía sau lưng cùng cô cảm nhận.

“Ôn Noãn, vừa rồi mặt em còn đỏ hơn bây giờ nữa.”

Anh nói lời âu yếm không biết liêm sỉ bên tai cô.

Ôn Noãn muốn chạy trốn, cô vừa mới xoay người đã bị anh xoay ngược lại!

Khuôn mặt mịn màng sắc nét bị nâng lên nhẹ nhàng, đầu hơi ngẩng lên với tấm gương.

Đương nhiên Ôn Noãn biết dáng vẻ của mình hiện tại đang rất rối bời, cho dù lúc này quần áo cô vẫn chỉnh tề nhưng mới vừa rồi cô bị anh đùa giỡn biến thành dáng vẻ kia…

Ôn Noãn biết sinh hoạt cá nhân của anh không lộn xộn nhưng tóm lại anh vẫn là người trong giới đó.

Cô hoài nghi, anh còn hiểu về phụ nữ hơn cả mấy người như Cảnh Sâm.

Có phải người ưu tú nào làm luật sư tốt thì phương diện kia cũng sẽ tốt hơn người bình thường không?

Cô nhẹ nhàng nhắm mắt, giọng điệu mang ý xin tha!

“Hoắc Minh, anh đừng như vậy!”

Hoắc Minh bắt nạt cô đủ rồi.

Anh ôm cô đứng trước gương thưởng thức dáng vẻ tinh tế của cô, lại săn sóc giúp cô sửa sang váy áo phẳng phiu, sau đó anh nhịn không được đành nói: “Đêm nay đừng về! Anh không làm gì cả, chúng ta cùng đón năm mới.”

Đêm 30, bọn họ đều nên ở cùng người nhà.

Cho nên đêm nay anh muốn được ăn Tết trước.

Ôn Noãn thoáng bình ổn lại.

Cô từ từ mở to mắt, toàn bộ vành tai đều đỏ hồng.

Đối với cô, đêm nay giống như tuyết tan đầu mùa, có người phụ nữ nào mà trốn thoát được tay anh bằng những hành động lãng mạn mà anh đã làm chứ.

Ôn Noãn không muốn tiến triển quá nhanh.

Cô do dự một chút rồi nhẹ giọng nói: “Tôi vẫn nên về thôi!”

Hoắc Minh có chút thất vọng nhưng anh vẫn tôn trọng cô, anh chỉ ôm lấy cô rồi nhẹ giọng nói: “Ở lại với anh thêm một chút, Ôn Noãn… Anh muốn em ở lại với anh.”

Chữ “với anh” mà anh nói tất nhiên là làm mấy chuyện mặt đỏ tim đập.

Lúc rời đi, rặng mây hồng trên mặt Ôn Noãn lan đến tận cổ.

Cô có cảm giác trong khoảng thời gian trước khi bọn họ ở bên nhau, mấy trò Hoắc Minh chơi với cô chẳng qua chỉ là trò chơi con, anh chưa từng làm thật.

Đêm khuya.

Chiếc Bentley vàng kim từ từ chạy vào trong khu nhà Ôn Noãn sống.

Xe ngừng lại, Hoắc Minh giơ tay nhìn đồng hồ: “Đã ba giờ rồi, hay anh ở lại qua đêm nhé?”

Ôn Noãn nhẹ nhàng lắc đầu.

Hoắc Minh không chịu cho cô xuống xe, ôm cô ngồi bên trong.

Cứ ôm nhau như vậy cũng khiến lòng người rung động.

Không biết qua bao lâu…

Ôn Noãn tựa lên bả vai anh, nhẹ giọng nói: “Hoắc Minh, tôi lên đây.”


Hoắc Minh cúi đầu nhìn cô.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK