Mục lục
Hoắc tổng truy thê - Hoắc Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lục U nói khẽ: “Cứ bình thường như mọi khi là được rồi! Không cần anh phải bù đắp đâu! Nếu tình cảm có thể bù đắp thì có bao nhiêu cặp gương vỡ lại lành chứ?”

Diệp Bạch im lặng nhìn cô.

Thật ra anh còn muốn hỏi một số thứ, ví dụ như nếu như hai người họ vẫn còn trẻ, có phải cô sẽ không tha thứ cho anh, sẽ không ở bên anh nữa, giống như cách cô làm với Chương Bách Ngôn trước đây vậy.

Thế nhưng đến cuối cùng anh vẫn không hỏi, bởi vì đáp án đã vô cùng rõ ràng.

Hiện giờ bọn họ đã ở bên nhau, lựa chọn của Lục U ở độ tuổi này sẽ không giống với lựa chọn năm đó của Lục U.

Dù sao thì anh vẫn hơi mất mát, nhưng anh cũng cảm thấy lời cô nói rất có lý.

Đúng vậy, nào có nhiều cặp gương vỡ lại lành đến thế?

Cuối tuần, nhà họ Lục chuyển nhà đến thành phố B, sống trong căn biệt thự Diệp Bạch đã mua.

Diện tích của biệt thự khá rộng, ba tầng, Lục Khiêm và Minh Châu ở tầng một, Diệp Bạch và Lục U cùng bọn trẻ ở tầng hai, còn lại tầng ba là phòng sách của Diệp Bạch, phòng tập thể hình và phòng vẽ của Lục U.

Phong cảnh trước sân như một bức tranh, ở sân sau còn có một cái bể bơi rất rộng.

Đêm đó, Diệp Bạch xuống bể bơi, bơi mấy vòng.

Khi bước lên khỏi bể bơi, Tiểu Lục Hồi dẫn theo Lục Từ và Lục Trầm đứng trong bóng tối mở to mắt nhìn anh … Thân hình kia nhìn y như ván giặt quần áo vậy!

Tiểu Lục Trầm vòng hai tay trước ngực: “Chú Diệp, chú không thấy lạnh ạ?”

Diệp Bạch lấy khăn tắm lau qua người, nhìn sang chỗ đèn đuốc sáng trưng: “Không lạnh! Có muốn xuống nước xem thử không?”

Lục Trầm tỏ vẻ không có hứng thú!

Diệp Bạch đi qua mấy đứa nhóc thối, một lát sau lại quay đầu lại: “Quay vào nhà đi! Bên ngoài lạnh! Đừng có rơi xuống nước đấy!”

Anh đi rồi, Lục Từ giương mắt chăm chú nhìn theo hồi lâu, nói với Tiểu Lục Hồi: “Dáng người đẹp quá!”

Cô bé còn nói: “Bố chị chỉ tập thể dục có hai lần một tuần thôi, mà còn hỏi mẹ là dáng người của ông ấy có đẹp không, có cần phải tập luyện nữa không!”

Tiểu Lục Hồi còn nhỏ, chưa hiểu được những chuyện này!

Cô bé vẫn còn ở độ tuổi chạy theo sau lưng người lớn đòi chia kẹo.

Lục Trầm dẫn hai cô bé về biệt thự, bởi vì hôm nay là ngày chuyển sang nhà mới, người của hai nhà họ Hoắc và nhà họ Lục gần như đều có mặt đầy đủ, Hoắc Minh và Lục Khiêm đang ngồi nói chuyện với nhau, vợ của họ cũng ở đó.

Thế hệ trẻ thì có vợ chồng Trương Sùng Quang, vợ chồng Hoắc Doãn Tư, vợ chồng Lục Thước… Ngay cả Cố Vân Phàm và Lý Tư Ỷ cũng tới động viên, bởi vì Cố Việt không được khỏe lắm, Cố Tư Kỳ cũng không tới cùng.

Vô cùng náo nhiệt.

Chỉ có Hoắc Kiều vẫn còn độc thân, cô không vội vàng, ngược lại thì người lớn trong nhà đều lo lắng.

Đặc biệt là Hoắc Minh: “Giới giải trí hỗn loạn, cả ngày chẳng thấy người đâu! Đến giờ cũng chẳng có lấy một đối tượng!”

Minh Châu mỉm cười: “Quan hệ của chị dâu rộng, không phải lo không quen được thanh niên tài giỏi đẹp trai.”

Nhắc tới chuyện này, Hoắc Minh nhìn về phía Lục Khiêm: “Thực ra trên tay Ôn Noãn có không ít người, người ta cũng đều đồng ý gặp mặt! Thế nhưng suốt hai năm này con bé cứ cứng đầu cứng cổ từ chối không biết bao nhiêu người theo đuổi, đến giờ cũng không còn trẻ nữa rồi, thỉnh thoảng tôi còn thực sự nghi ngờ có phải tính hướng của con bé có vấn đề không.”

Lục Khiêm vô cùng tiến bộ văn minh: “Nếu tính hướng có vấn đề thì không phải là con gái của ông nữa hả?”

Hoắc Minh nóng nảy: “Ha ha! Nếu nó mà mang được một người vợ về đây, tôi với Ôn Noãn lập tức đồng ý như thường, tặng quà ra mắt cho con bé kia luôn!”

Lục Khiêm biết ông nhịn lâu lắm rồi, trong lòng nóng nảy!

Trái lại Minh Châu vẫn do dự nói: “Thực ra năm ngoái đã có một lần em bắt gặp con bé đang hẹn hò với cháu trai trưởng đời thứ ba của nhà họ Khương, nhìn có vẻ rất ngọt ngào! Đứa nhỏ kia tên là Khương Lan Thính, có lẽ địa vị ở nhà họ Khương cũng rất cao!”

Hoắc Minh biết người này.

Mấy năm gần đây, nhà họ Khương mới nổi lên trong hai giới, cháu trai trưởng của nhà họ Khương đương nhiên cũng có địa vị cao quý, sống chung với nhau hai năm cũng là chuyện dễ hiểu, thế nhưng nếu ở chung hai năm mà vẫn không có tin tức gì, vậy là không bình thường!

Gọi Hoắc Kiều tới, cô cũng chỉ nói lảng sang chuyện khác.

Người lớn trong nhà biết chuyện này không hề đáng tin, vị kia của nhà họ Khương tám phần chỉ chơi đùa thôi!

Hoắc Minh chăm chú nhìn cô con gái nhỏ của mình, những năm gần đây quả thực ông không thể quan tâm được nhiều nữa, con cái đã lớn, quản lý chặt quá không tốt, nhưng ở độ tuổi này nếu muốn kết hôn thì không thể trì hoãn thêm được nữa!

Đương nhiên, ông sẽ không nói thẳng ra.

Ông nói với Hoắc Kiều: “Trong tay mẹ con có mấy người không tệ, nếu tiện thì gặp mặt đi!”

Hoắc Kiều không từ chối.

Nhưng cô cũng không nói về chuyện của Khương Lan Thính.

……

Đêm muộn, người hai nhà họ Hoắc họ Lục tạm biệt nhau, ai về nhà nấy.

Hoắc Kiều mở cửa chiếc xe thể thao màu đỏ, trở về căn hộ của mình, nơi này thật ra cũng có thể coi như nơi cô và Khương Lan Thính sống chung, nhà là do Khương Lan Thính mua, qua hai năm, nơi này đã được trang trí giống như một căn nhà thực sự.

Nhưng nửa năm gần đây, số lần anh ta trở về nơi này ngày càng ít.

Hoắc Kiều tắm xong, ngồi trên sô pha sơn móng tay móng chân, không nhịn được nghĩ… Hình như bắt đầu là chỉ quay về đây hai lần một tuần, sau đó là một lần một tuần, đến bây giờ thì dứt khoát là một tháng chỉ được gặp anh ta hai ba lần!

Chắc là có niềm vui mới rồi!

Cô ngơ ngác ngồi ngẩn ra, không khỏi lại nhớ tới lời tối nay bố vừa nói, chắc chắn là ông đã nghe được thông tin gì đó nên mới bảo cô đi xem mắt, đúng lúc, cô cũng có một số điều muốn hỏi Khương Lan Thính.

Cô có linh cảm đêm nay anh ta sẽ về đây ngủ.

Quả nhiên, gần rạng sáng, Khương Lan Thính trở về.

Anh ta là cháu trai trưởng của nhà họ Khương, quản lý tập đoàn Khương Thị, bình thường phải đi xã giao rất nhiều, giờ này mà về nhất định trong người đã hơi say, nhưng cũng không quá khó ngửi… Từ trước đến nay anh ta luôn biết tự tiết chế, sẽ không uống quá nhiều.

“Về rồi à!”

Hoắc Kiều cởi áo khoác cho anh ta, nói bằng giọng có thể xem như dịu dàng: “Nghỉ ngơi một lát đi, em chuẩn bị nước tắm cho anh!”

Cô vừa chuẩn bị xoay người đi thì tay đã bị người ta bắt lấy.

Sau đó cô ngã vào lòng người đàn ông, một người mặc u phục giày da mũ áo chỉnh tề, một người chỉ mặc áo choàng tắm, có vẻ rất ướt át… anh ta nâng cằm cô lên, hôn môi.

Có lẽ là do đã non nửa tháng không làm, anh ta không thèm quan tâm đến chuyện tắm rửa nữa, làm luôn hai lần trên sô pha.

Xong việc, Khương Lan Thính mới vào phòng tắm tắm rửa.

Tiếng nước chảy ào ào…

Rất lâu sau Hoắc Kiều mới bình ổn lại, đứng lên khỏi sô pha. Cô đã sống chung với Khương Lan Thính hai năm, đến bây giờ vẫn không quen được với sự mạnh mẽ của anh ta khi lên giường…

Cô treo u phục lên giúp anh ta theo thói quen, nhưng ngay khi cầm vào áo khoác, điện thoại của anh ta rơi ra khỏi túi… Tình cờ lúc này màn hình điện thoại của anh ta vẫn đang ở giao diện khung tin nhắn Zalo, hiển thị anh ta đang trò chuyện với một cô gái trẻ.

Thực ra nội dung cuộc trò chuyện rất trong sáng, cũng không quá lộ liễu!

Thế nhưng thái độ của anh ta có vẻ rất nghiêm túc, rất trân trọng đối phương, hoàn toàn khác với thái độ của anh ta đối với cô.

[Anh Khương, hôm nay thực sự rất cảm ơn anh!]

[Chút chuyện nhỏ mà thôi! Không cần để tâm!]

[Ngày mai em sẽ bảo thư ký Hoàng giặt sạch váy rồi đem qua cho anh… Nhưng nếu anh không ngại thì em muốn tự mang qua, đúng lúc em đang định đi ăn thử nhà hàng nhỏ dưới tầng nhà anh.]

……

Hoắc Kiều im lặng đọc.

Cô có thể nhìn ra, Khương Lan Thính rất quan tâm người kia, đối phương chỉ gõ mấy chữ, anh ta lại trả lời lại một dòng dài, hơn nữa còn chủ động muốn hẹn gặp…

Là kiểu con gái gì, mới có thể khiến cậu Khương cao ngạo để tâm đến vậy?

Cô đang nghĩ ngợi, cửa phòng tắm mở ra.

Khương Lan Thính đứng ở cửa phòng tắm, trên cơ thể cao ráo cường tráng chỉ quấn mỗi một cái khăn tắm, vốn dĩ anh ta còn muốn làm thêm một lần nữa, thế nhưng khi nhìn thấy chiếc điện thoại trong tay Hoắc Kiều, anh ta lập tức thấy buồn chán nhạt nhẽo!

Thực ra Hoắc Kiều rất đẹp, có thể coi như là người đẹp nhất trong vô số cô gái từng là bạn gái của anh ta, hơn nữa gia thế của cô rất tốt, có lẽ cô sẽ rất phù hợp với tiêu chuẩn chọn vợ mà người lớn trong nhà đặt ra cho anh ta, thế nhưng sau hai năm sống chung, anh ta vẫn không hề có cảm giác muốn kết hôn… anh ta là đàn ông, anh ta có thể hiểu được suy nghĩ chơi đùa này!

Nhưng hai bên đều là người có sĩ diện, không thể nào xé rách mặt nạ với nhau được.

Dù sao trước đây đã nói rõ với nhau, sống thử, hợp thì kết hôn, không hợp thì chia tay.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK