Mục lục
Hoắc tổng truy thê - Hoắc Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hoắc Doãn Tư dừng lại.

Anh nhìn nữ minh tinh bên cạnh, nếu không có thư ký Nghiêm nhắc nhở thì anh còn không nhớ được tên cô ấy.

Phó chủ tịch tập đoàn khá thích nữ minh tinh này cho nên nhiệt tình tiến cử cô ấy làm người phát ngôn. Hôm nay thậm chí còn dẫn người đến đây, phó chủ tịch cũng được coi là trưởng bối, Hoắc Doãn Tư cũng không tiện làm ông ta mất mặt.

Không ngờ, nữ minh tinh này lại không hiểu chuyện mà đi thăm dò chuyện gia đình của anh.

Hoắc Doãn Tư chậm rãi đi tới trước quả bóng, vung gậy đánh thêm một cú nữa, bóng rơi trúng vào lỗ.

Xung quanh vang lên những tiếng vỗ tay cổ vũ.

Hoắc Doãn Tư tay cầm gậy gôn, lúc này mới thong thả quay lại trả lời câu hỏi của nữ minh tinh: "Cô ấy là mẹ của con trai tôi. Sao vậy, cô Lâm cũng đang chuẩn bị làm mẹ nên muốn học hỏi kinh nghiệm từ cô ấy sao?"

Nữ minh tinh họ Lâm đỏ mặt.

Nữ minh tinh không ngốc, có thể nhận ra sự không vui trong giọng nói của Hoắc Doãn Tư. Anh ấy vừa giả vờ ngốc nhưng cũng đồng thời khiến nữ minh tinh không biết phải trả lời ra sao. Cô Lâm này bình thường luôn được tán tỉnh săn đón, cũng không ít công tử nhà giàu muốn cưới về làm vợ. Nhưng với Hoắc Doãn Tư thì cô Lâm chắc chắn... không có cửa!

Đàn ông càng lạnh lùng nghiêm túc, phụ nữ càng muốn quấn lấy họ.

Cô Lâm tuy khó chịu nhưng vẫn giả vờ không hiểu, hất mái tóc dài quyến rũ: “Hoắc tiên sinh nói đùa rồi, tôi vẫn còn đang độc thân!”

Những người xung quanh đều có thể nhận ra đây chính là âm thầm bật đèn xanh.

Nhưng Hoắc Doãn Tư chỉ hừ nhẹ một tiếng rồi tiếp tục chơi gôn, tựa như quả bóng nhỏ màu trắng mới là bạn gái của anh, còn cô gái bên cạnh có xinh đẹp quyến rũ thế nào anh cũng không quan tâm.

Cô Lâm sau vài lần thử mà không thành thì đành bỏ cuộc.

Ở bên kia, huấn luyện viên cũng đưa An Nhiên đến một sân tập khác.

An Nhiên chưa từng chơi môn này nên phải học từ đầu.

Huấn luyện viên rất kiên nhẫn, đứng sau lưng vòng tay ôm cô, nhẹ nhàng nắm tay và giải thích những điều cần thiết và sửa kỹ thuật cho cô ấy.

An Nhiên học tập rất nghiêm túc.

Nhưng trong mắt người khác, cử chỉ này quá thân mật.

Ít nhất, đó là cách Hoắc Doãn Tư nhìn nhận cảnh tượng trước mặt.

Anh cầm cây gậy gôn trong tay bước tới trước mặt hai người họ. Hoắc Doãn Tư rất cao lớn đứng sừng sững trước mặt nên hai người họ không thể không nhìn thấy. Huấn luyện viên ở đây quen anh nên lập tức dừng việc đang làm lại để chào hỏi.

Hoắc Doãn Tư nhẹ nhàng cười nói: "Hai người tiếp tục đi!"

Huấn luyện viên nghe vậy mới chuẩn bị dạy tiếp.

Hoắc Doãn Tư vuốt ve cây gậy, thản nhiên nói với An Nhiên: "Bố tôi gọi điện hỏi thăm chuyện học hành của Lâm Hi... Tôi nói với ông ấy, Lâm Hi bây giờ không thể nhận mặt quá 100 chữ. Ông ấy khá sốc và muốn tự mình dạy chữ cho Lâm Hi, cho nên bảo tôi đi hỏi ý kiến cô xem".

Bàn tay của huấn luyện viên bất giác buông lỏng.

Anh ta kinh ngạc nhìn Hoắc Doãn Tư, sau đó lại nhìn An Nhiên: "Giám đốc An, cô và Hoắc tiên sinh..."

Hoắc Doãn Tư trả lời rất rành mạch: “Chúng tôi có một đứa con".

Nữ minh tinh cũng theo sau.

Cô ấy mặc một chiếc váy lụa đen, bên ngoài khoác một chiếc áo vest màu trắng trông xinh đẹp động lòng người.

Nữ minh tinh thực sự không thể tin được mình sẽ thua trước An Nhiên.

An Nhiên khá xinh đẹp, nhưng vẻ đẹp đó khác xa so với vẻ lộng lẫy của nữ minh tinh... Cô ấy chỉ cao 1.6 mét, khuôn mặt không trang điểm nhiều, dáng người có chút gầy gò.

Nhưng rõ ràng là Hoắc tiên sinh này đang ghen.

An Nhiên không nói nên lời, cô nhìn huấn luyện viên nói: "Chúng ta tiếp tục luyện tập đi".

Nhưng làm sao huấn luyện viên dám?

Anh ta mỉm cười nhẹ nói: “Hoắc tiên sinh chơi cũng rất hay. Hay là để Hoắc tiên sinh dạy cô chơi nhé?”

An Nhiên không muốn làm huấn luyện viên khó xử, nhưng cô ấy cũng không muốn nhờ vả Hoắc Doãn Tư... Cô đi đến khu vực nghỉ ngơi và gọi đồ uống. Hoắc Doãn Tư cũng chỉ đứng nhìn cô ấy từ xa chứ không đi theo.

Thay vào đó, nữ minh tinh tới ngồi cạnh An Nhiên: “Tôi ngồi đây có phiền không?”

An Nhiên chỉ nhẹ nhàng mỉm cười đáp lại.

Cô cũng không muốn làm quen với người này, cho nên cũng không mấy nhiệt tình. Nữ minh tinh nhìn về phía Hoắc Doãn Tư, nhỏ giọng hỏi: “Hoắc tiên sinh như vậy, chỉ e là cô gái nào cũng sẽ muốn gả cho anh ấy... Tại sao cô lại không thích anh ấy?”

An Nhiên không hề ngạc nhiên khi nữ minh tinh hỏi điều này.

Hoắc Doãn Tư sinh ra đã có khí chất, là giám đốc điều hành của tập đoàn tài chính số một Châu Á, lại còn đẹp trai. Tuy bình thường có chút kiêu ngạo và lạnh lùng nhưng phụ nữ vẫn tự nguyện lao vào lòng anh ấy.

Ngược lại, An Nhiên đã quen với dáng vẻ riêng tư nhất của Hoắc Doãn Tư, cho nên có thể nhìn xuyên qua những vỏ bọc hào nhoáng bên ngoài.

An Nhiên cắn ống hút, nói thẳng với nữ minh tinh: “Anh ấy hiện tại đang độc thân".

Nữ minh tinh đang định nói tiếp

Đột nhiên một chiếc khăn bay tới phủ lên đầu An Nhiên. Chiếc khăn có mùi hương nam tính quen thuộc của một người đàn ông, còn có chút hormone sau khi vận động...

An Nhiên lấy chiếc khăn xuống.

Hoắc Doãn Tư chế nhạo: "Giám đốc An trở nên giống mẹ chồng như vậy từ khi nào?"

An Nhiên khiêm tốn nói: “Chắc là hồi tôi làm thư ký cho Hoắc tiên sinh, mỗi ngày đều phục vụ trà nước cho anh, nấu cơm giặt đồ rồi dần dần thành ra như vậy”.

Những người xung quanh không dám thở mạnh.

Trong toàn bộ giới doanh nghiệp thành phố B, có lẽ An Nhiên là người duy nhất dám đối đầu với Hoắc Doãn Tư như thế này.

Hoắc Doãn Tư không hề làm An Nhiên khó xử, quay đầu nhìn nữ minh tinh: “Giám đốc Vương nói cô chơi gôn rất giỏi".

Nữ minh tinh tưởng cuối cùng mình cũng lọt vào mắt xanh của Hoắc Doãn Tư.

Nữ minh tinh cởi chiếc áo khoác trắng, sẵn sàng thể hiện kỹ năng của mình.

Hoắc Doãn Tư chỉ vào An Nhiên nói: "Cô chịu trách nhiệm dạy cô ấy chơi gôn! Dạy tốt thì ngày mai sẽ ký hợp đồng đại diện, dạy không tốt thì việc này không cần nói nữa".

Nữ minh tinh:…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK