Mục lục
Hoắc tổng truy thê - Hoắc Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ôn Noãn cảm thấy không thoải mái, nhưng trước mặt luật sư Khương thì không thể từ chối…

Khương Duệ liếc nhìn Khương Sinh.

Khương Sinh lập tức nắm tay Ôn Noãn nói: "Anh trai mới mua chiếc xe rất ngầu."

Sao Ôn Noãn từ chối được cô gái nhỏ đây?

Lúc ngồi lên xe, cô nói với Khương Duê: "Tối nay làm phiền cậu rồi."

Khương Duệ nhìn qua gương chiếu hậu sửa lại mái tóc, đồng thời nhìn Ôn Noãn, nghe thấy lời này nở nụ cười: "Mới mấy ngày không gặp, cậu khách sáo với tôi vậy à?"

Ôn Noãn khẽ mỉm cười, không nói gì thêm.

Yết hầu Khương Duệ nhấp nhô hai lần, thở ra một hơi rồi khởi động xe.

Trên đường cậu ta ít nói chuyện hơn, không giống như trước đây.

Ôn Noãn nghĩ có thể cậu ta đang vì chuyện giữa cô và Hoắc Minh nên không tiện mở miệng.

Nhưng cô không biết, lúc trước khi cô bị Cố Trường Khanh đẩy vào đường cùng, cuộc điện thoại mà Hoắc Minh Châu gọi cho Hoắc Minh là do Khương Duệ thúc giục. Cậu ta miêu tả gia đình Ôn Noãn cực kỳ bi thảm, Hoắc Minh Châu lại là một đứa trẻ ngốc nên đã tiết lộ mọi chuyện cho Hoắc Minh.

Kết quả, chính là như vậy.

Nhà họ Ôn bình an, Ôn Noãn đã ở bên Hoắc Minh.

Khương Duệ không biết bản thân có hối hận không, nhưng khi nhìn thấy Ôn Noãn, cậu ta vẫn còn cảm giác, cô là người mà cậu ta đã thích từ lâu thì sao cậu ta có thể khiến cô khó xử và không thoải mái?

Khi xuống xe, Khương Duệ sờ đầu em gái, nói với Ôn Noãn: "Tôi có hẹn, lát nữa cậu đưa Khương Sinh đi ăn chút gì, xong thì tôi sẽ đến đón các cậu!"

Ôn Noãn thở phào nhẹ nhõm.

Cô còn nợ Khương Duệ một ân tình, cô thực sự không muốn mối quan hệ giữa mình với cậu ta sẽ trở nên căng thẳng.

Cô nắm lấy tay Khương Sinh nói: "Được, tôi sẽ đưa em ấy đi ăn thật ngon."

Khương Duệ ném một cái hôn gió tới các cô: "Cô giáo Ôn, hôm nay cậu rất xinh đẹp!"

Khuôn mặt của Ôn Noãn hơi ửng hồng .

Khương Duệ thực là…

Khi bước vào hội trường, Khương Sinh nói nhỏ: "Anh trai em gần đây có bạn gái…' Cô ấy dùng bàn tay nhỏ bé miêu tả dáng người của cô bạn gái kia đặc biệt nóng bỏng.

Ôn Noãn xoa cái đầu tóc xù của cô ấy, cảm thấy Khương Sinh rất đáng yêu.

Kiều Cảnh Niên chỉ biểu diễn ở thành phố B hai buổi.

Nhà hát lớn chật kín người, nghe nói vé VỊP ở chỗ ngồi tốt nhất được bán với giá một trăm năm mươi ngàn một vé, khi nghe điều này, Ôn Noãn cảm thấy rất đáng giá.

Cô ngưỡng mộ Kiều Cảnh Niên.

Bữa tiệc lần trước không có nhiều cơ hội để trò chuyện, lần này cũng vậy, ngay khi buổi hòa nhạc kết thúc, Kiều Cảnh Niên đã bị các phóng viên vây quanh, hỏi thăm về lịch trình sắp tới và cuộc sống cá nhân của ông.

Khi được hỏi về chuyện tình cảm, Kiều Cẩn Niên bất ngờ nhìn thấy Ôn Noãn dưới khán đài.

Đứa trẻ đó đang nhìn ông, trong đôi mắt của có một tình cảm ngưỡng nộ.

Kiêu Cảnh Niên giật mình.

Diện mạo của cô rất giống với Lục Tiểu Mạn ngày trước, năm đó, Tiểu Mạn ngồi trong căn phòng trọ tồi tàn của ông, cũng từng chăm chú nhìn ông với sự sùng bái như vậy…

Có lẽ ông đã thất thân quá lâu, các nhà báo nhạy bén chụp được, máy ảnh chính xác hướng vào Ôn Noãn: "Ông Niên, con gái của ông cũng đặc biệt từ nước ngoài trở về để thưởng thức buổi hòa nhạc của ông à?”

A2 Con gái của Kiều Cảnh Niên?

Lúc này, khuôn mặt của Ôn Noãn được phóng to lên trên màn hình LCD, đám đông có chút xôn xao, cô gái này thực sự có một chút giống với Kiều Cảnh Niên, đặc biệt là đôi mắt… Ngoài ra, cô ấy còn ngồi trên ghế VỊP tốt nhất.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK