Mục lục
Hoắc tổng truy thê - Hoắc Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Con bướm sặc sỡ đang ngồi giữa đám phụ nữ kia không phải chính là đứa con trai bảo bối nhà ông ta sao! Ha ha… Vẻ mặt kia rất vui vẻ mà, nào có thấy nửa phần sa sút?

Sắc mặt Chu Truyền Nhân lập tức trở nên nghiêm nghị: “Đó là con trai của tôi!”

Khuôn mặt xinh đẹp của Kiều An cứng đờ!

Gì chứ… Không phải tài xế, mà là con trai độc nhất của ông chủ lớn trong giới kinh doanh, người sở hữu khối tài sản trị giá trăm tỷ, Chu Truyền Nhân?

Hoắc Chấn Đông cười nói: “Hóa ra là Mộ Ngôn!”

Hoắc Minh chậm rãi hút thuốc, nói đầy sâu xa: “Chúc mừng Tổng Giám đốc Chu đã tìm được con trai, xem ra… Trên máy bay riêng trở về thành phố H của Tổng Giám đốc Chu sẽ không còn cô đơn nữa rồi.”

Chu Truyền Nhân chăm chú nhìn sang bên kia.

Ông ta phát hiện ra cô gái ngồi bên cạnh con sói nhỏ nhà mình cũng không tồi, rất chững chạc, Mộ Ngôn rất tôn trọng cô, thỉnh thoảng còn chăm sóc cô một chút… Đứa con này của ông mà cũng biết chăm sóc người khác!

Chu Truyền Nhân nghĩ ra gì đó!

Ông ta đứng dậy, đi tới bàn bên kia, nhẹ nhàng đặt tay lên vai con trai nhà mình: “Thằng nhóc này, con thật có bản lĩnh!”

Chu Mộ Ngôn cũng không có ý định trốn tránh.

Cậu ta đứng dậy, còn cợt nhả kéo Ôn Noãn đứng dậy theo: “Bố, bố cũng đến ạ!”

Chu Truyền Nhân không khỏi nghĩ nhiều, cười ha ha: “Bạn gái mới hả?”

Ôn Noãn nhận ra thân phận của người đàn ông trung niên trước mặt, lập tức nói: “Tôi không phải… Tôi…”

Con sói nhỏ nhiệt tình giới thiệu: “Bố, cô ấy là bà chủ của con! Lúc con đang lưu lạc đầu đường xó chợ đã cho con đồ ăn thức uống, còn cho con một công việc, bây giờ con vẫn đang ở nhà của cô ấy, đối xử với con rất tốt!”

Chu Truyền Nhân lại liếc mắt nhìn Ôn Noãn!

Ngoại hình xinh đẹp, dung mạo chính trực!

Lập tức, ông ta dẫn con trai mình quay lại bàn chính, còn tiện thể dẫn theo Ôn Noãn.

Tổng Giám đốc Chu là người khôn khéo, chỉ vừa nhấc mông lên là ông ta đã biết con trai mình định chạy về hướng nào, đây rõ ràng là muốn nhờ vả con gái nhà người ta.

Lý do của Tổng Giám đốc Chu rất chính đáng: “Cô Ôn là bà chủ của Mộ Ngôn, đủ tư cách ngồi cùng bàn với chúng ta!”

Trước mắt bao người, Ôn Noãn đã bước vào hàng ngũ các triệu phú bạc tỷ.

Phục vụ lấy thêm hai cái ghế, không khéo lại đặt ngay bên cạnh Hoắc Minh, Ôn Noãn đương nhiên sẽ không ngồi cạnh anh, yên lặng ngồi xuống bên cạnh Hoắc Chấn Đông.

Vì vậy, Hoắc Minh khẽ nhướng mày với cô, ít nhiêu có ý tứ khiêu khích.

Con sói nhỏ ngồi xuống, hạ giọng: “Tên họ Hoắc nhà anh có chua không? Sau này anh vẫn sẽ chua như vậy thôi!”

Hoắc Minh hơi nhếch môi!

Chu Truyền Nhân đánh giá Ôn Noãn rất cao, từ cách nói chuyện cũng thể hiện sự tôn trọng rất rõ ràng, cuối cùng thẳng tay quyết định giao con trai mình cho Ôn Noãn đào tạo, Ôn Noãn đã biết thân phận của đối phương, làm sao dám nhận?

Chu Truyền Nhân rót cho cô một ly sữa hạnh nhân, mỉm cười hiền từ: “Tôi nghe nói trung tâm âm nhạc của cô Ôn vừa mới được đưa vào hoạt động, rất nhiều phương diên còn chưa vào quỹ đạo, một cô gái trẻ bắt đầu gây dựng sự nghiệp chắc chắn không dễ dàng. Vậy thế này đi, tôi đầu tư cho trung tâm của cô hai mươi triệu, coi như là đóng học phí cho đứa con trai bất tài này của tôi.”

Số tiền ông ta nói ra thực sự rất lớn…

Ôn Noãn mỉm cười: “Vậy cảm ơn Tổng Giám đốc Chu!”

Cô rót nửa ly rượu vang đỏ mời Chu Truyền Nhân, tỏ thái độ rõ ràng là giải quyết việc chung, khiến Chu Truyền Nhân càng đánh giá cao. Ông ta nói với con sói nhỏ: “Đi theo Tổng Giám đốc Ôn, chăm chỉ học tập!”

Con sói nhỏ miệng lưỡi nhanh nhẹn, nói chuyện không ngừng!

Hai mươi triệu, quay về cậu ta sẽ đòi chia phần!

Ôn Noãn: Tiền đã vào túi tôi, cậu đừng có mà mơ!

Nhìn những chuyện vừa xảy ra, cũng là một người thông minh, Hoắc Chấn Đông lập tức nhận ra ý đồ của Chu Truyền Nhân, ông ta đã lặng lẽ đẩy con trai mình cho Ôn Noãn…

Ông nhìn con trai mình với ánh mắt đồng cảm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK