Mục lục
Hoắc tổng truy thê - Hoắc Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Quả nhiên, Hoắc Minh dùng khăn ăn lau môi, chậm rãi nói: “Cô giáo Ôn sống một mình nên không bị ràng buộc, tìm bạn hẹn hò hẳn là rất tiện.”

Khương Duệ cụp mắt.

Ha hả!

Nghe mà thấy chua dùm!

Cậu ta vịn lên lưng ghế của Hoắc Minh, cười cười: “Anh Minh cũng sống một mình đấy thôi, chắc là tiện lắm!”

Hoắc Minh híp mắt lại.

Khương Duệ vẫn còn cười cợt.

Người phụ nữ kia cũng nhận thấy bầu không khí bất thường nên nhẹ giọng hỏi: “Minh, cô gái này là...”

Hoắc Minh và Ôn Noãn đang chiến tranh lạnh, đương nhiên anh sẽ không xuống nước trước nói đó là bạn gái mình.

Anh mỉm cười nhạt, định nói dối cho qua.

Khương Duệ chớp chớp mắt, giở giọng ngọt xớt: “Bác Tân, đây là Ôn Noãn, bạn của cháu. Bác thấy sao?”

Quý phu nhân ở nhà làm gì biết mấy chuyện này?

Bà ấy mỉm cười: “Không tệ!”

Nói rồi bà ấy còn bảo với Hoắc Minh: “Lần trước mẹ cháu bảo cháu có bạn gái, hơn nữa còn tuổi Mèo đúng như lời sư thầy đã nói. Hôm nào nhớ dắt cô bé sang nhà bác ăn một bữa.”

Hoắc Minh: ...

Khương Duệ: ...

Cũng may là có người lớn ở đây nên bọn họ còn biết kiềm chế, không đánh nhau một trận tơi bời ngay giữa nhà hàng. Hơn nữa Khương Duệ cũng tôn trọng Ôn Noãn nên không muốn đẩy cô vào thế khó.

Một lúc sau, Hoắc Minh rời đi.

Ôn Noãn im lặng hẳn. Trong lúc dùng bữa, cô cứ cảm thấy Hoắc Minh đang nhìn chằm chằm mình.

“Cậu vẫn còn tình cảm với anh ta!”

Bên tai cô vang lên giọng Khương Duệ.

Ôn Noãn kinh ngạc.

Đôi mắt đào hoa hẹp dài đầy phong lưu, quyến rũ của Khương Duệ gần trong gang tấc.

Giọng nói cậu ta cũng khàn khàn gợi cảm: “Lần trước tôi bảo cậu cứ nghe tôi thử xem, chắc chắn sẽ nhìn thấy một Hoắc Minh khác. Cậu xem, vừa rồi suýt nữa anh ta đã tẩn tôi ngay giữa nhà hàng rồi đấy!”

Ôn Noãn cụp mắt.

Mối quan hệ giữa cô và Hoắc Minh có thể coi như đã kết thúc, có nói gì nữa cũng vô nghĩa.

Khương Duệ cười cười, không nói gì thêm.

Cậu ta là người linh hoạt, biết tiến biết lùi thích hợp.

Ôn Noãn cảm thấy khá thoải mái khi ở bên cậu ta. Cô có thể thả lỏng hoàn toàn, vậy nên cô rất quý người bạn Khương Duệ này.

Khi cô có yêu cầu gì, cậu ta đều đứng ra giải quyết cho cô.

Cơm nước xong xuôi, Khương Duệ mời cô cùng đi dạo tiêu cơm, nếu được thì thuận tiện đi xem phim luôn.

Ôn Noãn cảm thấy quá mờ ám nên từ chối.

Dưới ánh đèn đường, Khương Duệ mở cửa mời cô lên xe, khẽ cười: “Cô giáo Ôn cảnh giác ghê!”

Ôn Noãn thắt dây an toàn.

Cô giương mắt nhìn cậu ta, nhẹ nhàng nói: “Tôi rất quý trọng tình bạn giữa chúng ta, vì vậy không thể tiến thêm bước nữa.”

Khương Duệ im lặng nhìn chằm chằm cô một lúc lâu, cuối cùng đành lùi lại để cô lái xe đi.

Ôn Noãn lái xe rời đi, Khương Duệ hơi nhếch môi.

Tình bạn...

Mẹ nó ai muốn làm bạn chứ!

Cậu ta chỉ muốn kết hôn, sinh con với cô thôi...

*

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK