Mục lục
Hoắc tổng truy thê - Hoắc Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Anh nhìn cô rất dịu dàng.

Anh cúi đầu nói rất xin lỗi, rồi anh nói: “Khăn giấy này là mua trong [Ngày hội mua sắm Tmall], vú Trương nói bảy mươi hai gói chỉ có giá hai mươi chín tệ tám mươi tám, rất hời! Nhưng những năm vừa qua của chúng ta lại không có lợi, bởi vì chúng ta vẫn luôn bỏ lỡ.”

Cô chăm chú nhìn anh.

Giọt nước mắt đọng trên khóe mắt cô, hốc mắt cũng đỏ ửng lên.

Cuối cùng, anh kéo cô vào lòng mình, lau nước mắt cho cô, anh nói: “Xin lỗi, Hoắc Kiều! Nhưng sau này chúng ta còn có bộ phim khác, chúng ta cũng từng trải qua vô số chuyện… Đừng khóc!”

Tiểu Khương Sanh bị bố mẹ ép thành cái bánh nhân thịt!

Cậu bé vùng vẫy móng vuốt nhỏ, ra sức kháng nghị, nhưng kháng nghị không có hiệu quả, bởi vì lúc này trong lòng người bố tên Khương Lan Thính của cậu bé chỉ có người mẹ mềm mại đáng yêu đang khóc của cậu bé.

Bọn họ rời đi trước.

Quay về khách sạn, Hoắc Kiều mới biết Khương Lan Thính lại ở ngay căn phòng bên cạnh phòng của cô… Đi vào phòng của anh mới thấy, người từ trước tới nay luôn sạch sẽ như Khương Lan Thính mà bây giờ phòng ngủ cũng loạn thành một đống, đồ đạc của cục cưng vương vãi khắp nơi.

Khương Lan Thính đỏ mặt: “Không có kinh nghiệm!”

Hoắc Kiều không nói gì, chỉ im lặng dọn dẹp lại căn phòng, còn ôm quần áo của Tiểu Khương Sanh vào nhà tắm, cô còn nhờ người mang nước giặt quần áo và các đồ dùng khác đến.

Một lúc lâu sau, Khương Lan Thính đi đến.

Anh cũng không biết Hoắc Kiều còn có thể tự giặt quần áo bằng tay.

Trước đây cô là một cô gái nhỏ được nuông chiều từ bé, nhưng bây giờ cô lại đứng trong nhà về sinh, dịu dàng giặt quần áo cho con trai.

Dưới ánh đèn pha lê, khuôn mặt cô có vẻ chói mắt.

Khương Lan Thính nhìn rất chăm chú. Có lẽ là do ánh mắt của anh quá tập trung, Hoắc Kiều đã nhận ra ánh mắt của anh, cô cúi đầu lên tiếng: “Quần áo của trẻ con, giặt tay sẽ tốt hơn! Có khi là người giúp việc giặt, có khi tôi sẽ tự mình động tay.”

Trái tim Khương Lan Thính càng thêm mềm mại.

Anh tiến lên, cầm lấy chai [Nước giặt kháng khuẩn và khử mùi Blue Moon] kia, nhìn kỹ hồi lâu.

Anh cũng muốn làm một người bố tốt, vì vậy lên mạng tìm hiểu.

Hóa ra, [Ngày hội mua sắm Tmall] đang tiến hành hoạt động ưu đãi, một gói nặng tám kilogram hiện tại chỉ còn một trăm ba mươi hai chín tệ. Anh nhìn một lúc lâu, mắt hơi ướt lên, thậm chí còn hơi cay.

Cuối cùng, anh nhẹ nhàng ôm lấy cô từ phía sau, thấp giọng thủ thỉ: “Trước đây anh không biết em cũng sẽ tính toán tỉ mỉ, cũng từng trải qua những ngày như vậy.”

Toàn thân Hoắc Kiều cứng đờ.

Đã rời xa nhau quá lâu, dù sao hai người cũng xa lạ rất nhiều.

Cô hơi mất tự nhiên, vừa tiếp tục giặt quần áo của con trai, vừa nói: “Bình thường chủ yếu vẫn là người giúp việc làm, lúc nào người giúp việc không có mặt thì tôi mới phải làm.”

Khương Lan Thính không nhịn được nói: “Sau này những lúc người giúp việc không có mặt thì để anh làm.”

Mặc dù anh chưa từng đụng vào việc nhà, nhưng anh cảm thấy Hoắc Kiều nên là một cô gái mười ngón tay không dính nước xuân, sau này cô còn phải làm một ngôi sao điện ảnh, cô không nên vùi đầu vào việc nhà như vậy.

Nghe anh nói vậy, Hoắc Kiều chỉ cười nhạt: “Để sau rồi nói!”

Bởi vì cô không còn dám ôm hy vọng gì với anh nữa, là bởi vì cô đã mong chờ rất nhiều thứ, cũng khát khao rất nhiều thứ, cuối cùng đều đổi lấy một kết cục đầy thất vọng, vậy nên cô chỉ coi những lời này của Khương Lan Thính như lời ngon tiếng ngọt bình thường của đàn ông, tùy tiện nghe rồi quên đi.

Im lặng hồi lâu...

Cô đã giặt xong đống quần áo nhỏ, đang tìm chỗ phơi.

Lúc này, Tiểu Khương Sanh bắt đầu ồn ào, có lẽ đói bụng.

Cô tới chăm sóc cậu bé một cách rất tự nhiên, cô bế Tiểu Khương Sanh lên, động tác thành thạo, dỗ hai cậu, cậu nhóc kia liền vui vẻ toét miệng cười, bàn tay nhỏ bé nắm lấy tóc của mẹ mình.

Khương Lan Thính không muốn để cô cảm thấy mình là một người chồng chỉ biết vung tay mặc kệ, bèn chủ động đi pha sữa bột.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK