Mục lục
Hoắc tổng truy thê - Hoắc Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một tay Hoắc Minh cầm tay lái, nghiêng người nhìn cô.

Năm mới, bên trong Ôn Noãn mặc một chiếc váy lông cừu màu đỏ, lộ ra chút da thịt trắng như tuyết, đặc biệt đẹp mắt.

Giọng Hoắc Minh hơi khàn: “Rất đẹp!”

Ôn Noãn đỏ mặt.

Hoắc Minh khẽ nắm tay cô, không nói gì mà chỉ lái chiếc Bentley vàng kim về căn hộ của anh.

Khi đến nhà anh, Ôn Noãn tìm Tiểu Bạch.

Hoắc Minh ôm cô từ phía sau: “Nó đang ở biệt thự, ngày mai là có thể nhìn thấy!”

Trên người anh nóng quá, Ôn Noãn có hơi chịu không nổi.

Trong lòng cô lờ mờ biết anh muốn gì, nhưng sự rụt rè của phụ nữ không cho phép cô lập tức triền miên với anh, sao Hoắc Minh có thể không biết ý nghĩ của cô được chứ?

Anh ôm cô dỗ dành, nói rất nhiều lời âu yếm.

Ôn Noãn cảm thấy không người phụ nữ nào có thể chịu nổi, vì thế chỉ đành ỡm ờ...

Lần làm lành này có cảm giác tốt hơn lần trước!

Trước kia, anh luôn băn khoăn cô không có kinh nghiệm, nhưng lúc này anh không giống với trước kia, anh luôn dùng những kỹ thuật xấu hổ kia để kích thích cơ thể cô...

Ôn Noãn đã làm với anh rất nhiều lần, cũng từ từ đoán ra được Hoắc Minh thích thô bạo một chút.

Người phụ nữ thích đàn ông.

Nên lúc trên giường sẽ dung túng họ.

Đêm nay điên cuồng, phá vỡ tất cả tưởng tượng của Ôn Noãn!

Khắp thế giới, đều là dáng vẻ đẹp trai anh tuấn của Hoắc Minh.

Bên tai vang lên âm thanh động tình của anh.

Lửa bùng cháy suốt một đêm!

Sáng sớm, Ôn Noãn nhẹ nhàng mở mắt.

Trước mắt là khuôn mặt đẹp trai phóng đại của Hoắc Minh.

Anh buông thả một đêm, lúc này vẫn giữ được dáng vẻ ngời ngời tràn trề sức lực, không thấy mệt mỏi!

Ôn Noãn nhìn anh lập tức nghĩ đến đêm qua, bất kỳ một hình ảnh nào trong đó cũng khiến cô đỏ mặt.

“Morning Dew!”

Hoắc Minh hôn và thân thiết gọi cô.

“Morning Dew bé nhỏ, dậy thôi.”

Ôn Noãn kìm lòng không được mà ôm và chủ động hôn anh.

Hoắc Minh chạm vào môi cô, lẩm bẩm: “Anh rất muốn làm, nhưng chúng ta không thể đến muộn, cùng đi mua quà nhé?”

Ánh mắt Ôn Noãn sáng lấp lánh.

Đó là vẻ mặt chỉ có phụ nữ chìm đắm trong tình yêu mới có.

Hoắc Minh hôn lên mắt cô, trầm ngâm một chút rồi nói: “Đi thay quần áo! Cố Trường Khanh cũng ở đó, không thể mặc bộ váy kia cho hắn ta xem được.”

Người đàn ông công khai thể hiện sự ghen tuông, nhưng thực ra người phụ nữ lại rất hưởng thụ.

Ôn Noãn hôn anh, lần đầu tiên thổ lộ.

“Hoắc Minh, hiện giờ em chỉ thích anh.”

Hoắc Minh nhìn cô chằm chằm, bỗng nhiên anh cười khẽ một tiếng, duỗi tay vào trong chăn......

“Để anh kiểm tra xem em có nói dối không!”

Ôn Noãn bị anh đùa giỡn, không kìm lòng được nâng người lên.

Cô thốt lên xin tha: “Không phải nói muốn đi mua quà sao?”


Hoắc Minh ngừng tay, chỉ là đôi mắt hẹp dài sâu thẳm nhìn cô chằm chằm, giống như muốn nhìn rõ từng thớ da thịt của cô.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK