Mục lục
Hoắc tổng truy thê - Hoắc Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ôn Noãn chứng kiến tình cũ tái hợp sau thời gian dài vắng bóng.

Ánh mắt Hoắc Minh phức tạp, xen lẫn đau đớn, bàng hoàng và kinh ngạc...

Ôn Noãn không biết anh có còn yêu Kiều An hay không, nhưng cô nhận ra chắc chắn Hoắc Minh đang căm hận.

Hận cũng là mặt khác của tình yêu.

Anh chưa bao giờ quên Kiều An.

Cố Trường Khanh bên cạnh lên tiếng mỉa mai: "Ôn Noãn, có phải bây giờ em cảm thấy rất khó chịu hay không?"

Ôn Noãn cười lạnh.

"Cố Trường Khanh, chế nhạo tôi thì có thể mang cho anh niềm vui gì? Bây giờ không phải anh đang hạnh phúc lắm sao? Hẳn là cả người tỏa ra ánh sáng tình yêu mới đúng chứ"

Cố Trường Khanh chậm rãi xiết chặt ngón tay.

Hắn nhận được gì rồi?

Hắn hạnh phúc gì rồi?

Hắn mất đi người phụ nữ mình yêu bốn năm, nhìn thấy cô ở chung với người đàn ông khác!

Tất cả chuyện này đều do chính hắn gây ra! Hoắc Minh nói không sai, chính Cố Trường Khanh tự tay đưa Ôn Noãn đến bên Hoắc Minh!

Chính hắn... đã đánh mất cô!

Yết hầu Cố Trường Khanh khẽ nhúc nhích.

Hắn mất tự chủ nói: "Ôn Noãn, anh có thể từ bỏ tất cả! Chúng ta bắt đầu lại nhé?"

Ôn Noãn đột ngột ngước mắt lên!

Trong mắt cô hiện lên sự hoài nghi.

Cố Trường Khanh... Tại sao hắn lại nghĩ bọn họ có thể bắt đầu lại từ đầu? Hắn giẫm đạp lên cô, nhẹ nhàng nói xin lỗi, sau đó nhặt lên rồi tiếp tục như trước?

Thật nực cười!

Hai mắt Ôn Noãn đỏ hoe, môi run rẩy.

Cô nhìn chằm chằm Cố Trường Khanh, chưa bao giờ hận hắn như lúc này!

Đúng lúc này, bên tai vang lên giọng nói của Hoắc Minh Châu gọi: "Cố Trường Khanh, Ôn Noãn, hóa ra hai người ở đây...

Tiếng nói này cũng làm kinh động đến đôi tình nhân cũ.

Hoắc Minh chậm rãi quay đầu lại.

Anh nhìn thấy Cố Trường Khanh và Ôn Noãn đứng rất gần, chăm chú nhìn nhau.

Khóe mắt Ôn Noãn hơi đỏ lên, giống như sắp khóc, mà trong mắt Cố Trường Khanh lại có dáng vẻ khắc cốt ghi tâm chưa kịp thu hồi.

Đôi mắt hẹp của Hoắc Minh hơi nheo lại.

Trong lòng anh dâng lên cảm giác khó chịu!

Kiều An nhẹ nhàng vén mái tóc đen như mun, dùng giọng điệu nhẹ nhàng hỏi: “Bạn gái?”

Hoắc Minh cũng không phủ nhận.

Kiều An tiến lên, ghé sát vào tai Hoắc Minh cười nhẹ: “Đã lâu không gặp, Hoắc Minh! Nhiều năm qua em vẫn lo lắng không biết liệu anh có vì lỗi lầm em gây ra mà tránh xa phụ nữ hay không, hiện giờ nhìn thấy anh như vậy, em thực sự rất vui."

Hoắc Minh dè dặt cười: "Đã lâu không gặp! Ngoài ra... Em nghĩ nhiều rồi!"

Kiều An nghiêng cái đầu nhỏ xinh đẹp của mình.

Dưới ánh nắng mặt trời, khuôn mặt thanh tú cùng đôi môi đỏ tươi nổi bật, Hoắc Minh sửng sốt nhận ra bao nhiêu năm qua Kiều An không hề thay đổi...

Tính cách Ôn Noãn với Kiều An hoàn toàn khác xa nhau.

Ôn Noãn là phụ nữ gia đình, thích nấu nướng, tính tình ổn định, dễ dỗ dành, đương nhiên Ôn Noãn cũng thích ăn mặc đẹp đẽ.

Ôn Noãn...

Hoắc Minh quay người lại thì phát hiện không còn ai ở đó nữa.

Ôn Noãn đã không còn ở đó!

Anh nghĩ, có lẽ cô đã nhìn thấy anh, cũng nhìn thấy Kiều An...

Hoắc Minh sửng sốt một lúc.

Kiều An hơi nheo mắt lại.

Cô ta ở Anh Quốc biết bên cạnh Hoắc Minh đã có người nên mới trở về, cô ta muốn xem là loại người nào mới có thể xuất hiện bên cạnh Hoắc Minh! Mới nhìn thì nghĩ chẳng qua chỉ có thế, nhưng phản ứng hiện tại của Hoắc Minh...

“Hoắc Minh, không đưa em đi xem biệt thự sao?”

Kiều An hơi khẽ cười nói, giống như bạn cũ nhiều năm, tự nhiên thoải mái.

Hoắc Minh nhìn chằm chằm vào nơi Ôn Noãn đã đứng, một hồi lâu mới thu hồi ánh mắt, lạnh nhạt nói: "Người lớn muốn gặp em!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK