Mục lục
Hoắc tổng truy thê - Hoắc Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng có Trương Sùng Quang ở đây, cô ta chỉ có thể đi ra ngoài trước...

Trong văn phòng to lớn của Tổng Giám đốc chỉ còn lại hai người đàn ông. Sau khi đọc xong hợp đồng dự án, cả hai đều cảm thấy không có vấn đề gì... Ít nhất thì Trương Sùng Quang cũng đã đọc thật cẩn thận.

Chương Bách Ngôn ký tên trước, tổng cộng năm bản.

Trương Sùng Quang ký sau, ký xong bản cuối cùng coi như hoàn thành, hợp tác vui vẻ.

Nhưng khi ký vào tờ cuối cùng, anh nhìn cái tên kia, chợt bật cười.

Bởi vì Chương Bách Ngôn ký tên là Lục U.

Trương Sùng Quang cười khẽ: "Tổng Giám đốc Chương, tập đoàn Bách Ưu của anh đổi chủ khi nào thế? Sao nào, anh đưa cho Lục U nhà chúng tôi rồi à? Chẳng trách vừa rồi trợ lý Từ không vui."

Chê cười xong, anh đưa cho Chương Bách Ngôn xem chữ ký.

Quả thực bên A đã ký tên Lục U.

Chương Bách Ngôn sửng sốt.

Anh ta đứng dậy nói: “Tôi sẽ bảo thư ký đánh máy một bản khác.”

Trương Sùng Quang dựa vào chiếc ghế sô pha phía sau, dáng vẻ trông rất kiên nhẫn... Trong khi chờ đợi hợp đồng, anh đột nhiên nói: "Này, anh biết chưa, Lục U nhà chúng tôi sinh em bé rồi. Thật là một cô bé đáng yêu, mới mấy ngày đã trắng trẻo nõn nà, khỏi nói đáng yêu biết bao!”

Anh lại thở dài: “Nếu có Diệp Bạch ở đây thì tốt quá, anh ta nhất định là một người bố tốt.”

Những lời này như những mũi kim đâm vào trái tim Chương Bách Ngôn.

Con của anh vừa mới sinh ra đã mất bố, nhưng người bố ruột về mặt sinh học là anh ta đây vẫn còn sống sờ sờ... Chương Bách Ngôn im lặng không nói gì.

Trương Sùng Quang lại cười nhạt: "Cuộc đời luôn có rất nhiều điều hối tiếc, Tổng Giám đốc Chương nói xem có đúng không?"

Chương Bách Ngôn cười nhàn nhạt.

Sau khi hợp đồng được ký kết, Trương Sùng Quang rời đi, thư ký của anh đang đợi bên ngoài.

Thấy anh bước ra thì tận tình đẩy chiếc xe lăn tới.

Trương Sùng Quang không chút do dự ngồi lên đó, nói với Chương Bách Ngôn: "Thời tiết mấy ngày nay không tốt, chẳng còn cách nào, vợ tôi đau lòng cho tôi nên cố ý sắp xếp thư ký Tần đi theo, nói là có thể không dùng chân thì đừng dùng chân. Haiz, có vợ thật tốt.”

Anh còn nói thêm: "Tổng Giám đốc Chương, anh thực sự nên kết hôn sớm đi, cũng sẽ có vợ quan tâm anh."

Trương Sùng Quang rời đi, mặt mày hớn hở.

Chương Bách Ngôn cười rất khó coi.

Anh quay lại văn phòng, nói với thư ký không được cho bất cứ ai vào, kể cả Từ Chiêm Nhu.

Hoàng hôn buông xuống.

Anh ngồi một mình trong văn phòng, hôm nay anh vừa ký một dự án trị giá hàng chục tỷ, theo lý thì nên ăn mừng với cấp dưới của mình, khơi dậy tinh thần của bọn họ. Nhưng vào lúc này, Chương Bách Ngôn lại không lên tinh thần nổi.

Toàn đầu óc anh đều là đứa bé kia.

Và cả Lục U.

Lúc này, điện thoại vang lên, có tin nhắn Zalo.

Anh tưởng là Từ Chiêm Nhu nên không muốn kiểm tra, nhưng một lúc sau anh cảm thấy có gì đó không thích hợp nên vẫn nhìn thử.

Hóa ra là Trương Sùng Quang gửi một bức ảnh.

Là Lục U và Tiểu Diệp Hồi.

Sau khi sinh khoảng hai ngày, da của đứa bé vẫn còn hơi ửng đỏ, được quấn trong bộ quần áo nhỏ màu hồng… ngoan ngoãn nằm bên cạnh mẹ.

Lục U đang ngủ. Sau khi sinh nở, sắc mặt cô có hơi hốc hác.

Chương Bách Ngôn nhẹ nhàng vuốt ve bức ảnh, ngón tay run rẩy cực kỳ... Anh ngắm nhìn rất lâu, lâu đến khi mặt trăng lặn về phía chân trời.

Anh ngồi trong văn phòng cả đêm.

Suốt gần hai mươi bốn tiếng đồng hồ, anh không ăn không ngủ.

Từ Chiêm Nhu không vào được nên cô ta gọi điện cho mẹ Chương, mẹ Chương lại gọi điện thoại tới.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK