Mục lục
Hoắc tổng truy thê - Hoắc Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Lục Khiêm, hiện tại chú mới nhớ con bé là con gái chú sao? Vậy mấy năm nay chú đang làm gì thế? Đúng... Thân thể chú không tốt, nhưng hiện tại chú lại đang làm gì vậy chứ? Là muốn đính mưa phát sốt sau đó chơi một trận khổ nhục kế sao?”

...

Cô nói xong, cả hai bên đều yên tĩnh.

Lục Khiêm nhẹ nhàng vuốt ve tay lái, giọng nói ôn nhu đến khó tin.

“Minh Châu, nếu anh định làm như vậy, em có thể đau lòng không?”

“Sẽ không!”

Cô nói xong, định cúp điện thoại, nhưng cuối cùng cô cũng không cúp máy.

“Lục Khiêm, chú ở đâu?”

Ông nói địa điểm xong, lại nhìn thời tiết: “Em đừng ra cửa.”

Minh Châu đã cầm chìa khóa xe, đi ra ngoài: “Chú ở yên đó chờ! Tôi quen thuộc thành phố B hơn chú, biết chỗ nào có thể mua được sữa bột.”

Lục Khiêm cầm điện thoại.

Ông lẳng lặng ngồi đó, trời vẫn đổ mưa, cần gạt nước trước xe lắc lư trái phải.

Ông nghe được âm thanh tốt nhất.

Cô nói qua đây tìm ông.

Trở về lâu như vậy, rốt cuộc ông cũng có thể một mình gặp mặt cô rồi.

Đúng, ông chính là con người ti tiện như vậy đấy.

Ông biết Minh Châu yêu mình, không buông bỏ được mình.

Nửa giờ sau, xe của Minh Châu chậm rãi chạy tới, dừng lại bên cạnh ông.

Cô xuống xe, ngồi vào bên cạnh ông.

Lục Khiêm nghiêng đầu nhìn cô.

Minh Châu nhìn về phía trước, giọng nói rất nhẹ rất nhẹ: “Con đường phía trước có một ngõ nhỏ, có một cửa hàng trong đấy hẳn là có loại sữa bột này.”

Lục Khiêm tựa lưng vào ghế ngồi.

Ông chăm chú nhìn cô rồi lẩm bẩm: “Em lái xe đi.”

Nói xong, ông nhẹ nhàng cầm tay cô: “Có lẽ anh hơi sốt rồi.”

Minh Châu nhíu mày.

Quả thật có hơi nóng.

Cô không nhịn nổi mà mắng người: “Chú ngốc à? Thân thể của chú vốn dĩ đã không tốt, trời mưa như vậy còn chạy ra ngoài, chú không sợ... Không sợ...”

Cô nói, giọng nói có hơi nghẹn ngào.

Bởi vì những lời đó, cô cũng không nói nên lời, càng không dám nhớ tới.

Lục Khiêm nhịn không được lại chạm vào tay cô, giọng ông vô cùng dịu dàng: “Anh không thể trở về, bà cụ mà biết nhất định sẽ không vui! Em đưa anh tới khách sạn đi, thuê một phòng cho anh ở, nghỉ ngơi một đêm là tốt rồi.”

Minh Châu không thể nào đi khách sạn cùng ông được.

Không thích hợp.

Thứ hai, bây giờ ông cần gặp bác sĩ.

Cô tra xét, nơi này lại cách đường Quảng Nguyên rất gần, chỉ có năm phút đi xe.

Cô thấp giọng nói: “Tôi đưa chú đến đường Quảng Nguyên đi!Sau đó bảo thư kí Liễu tới chăm sóc chú.”

Lục Khiêm không phản đối.

Nhưng ông vẫn kiên trì muốn mua sữa bột cho Tiểu Lục U trước, cuối cùng đến chỗ đó mua một thùng.

Minh Châu tự lái xe của mình.

Tới dưới căn nhà ở đường Quảng Nguyên, ngoài da Lục Khiêm đã rất nóng rồi, cái cơ thể gà bệnh này của ông, Minh Châu cũng không yên tâm để ông tự lên tầng, vì thế liền đỡ ông vào thang máy.

Lục Khiêm rất thân sĩ.

Phải nói là từ khi ông trở về đến bây giờ, đã có một khoảng thời gian ông không làm ra chuyện khác người, cũng chưa từng nói qua những lời ám muội rồi.

Bọn họ giống như là nam nữ tách ra bình thường vậy.

Con cái là mối liên hệ duy nhất.

Cửa thang máy mở ra, Lục Khiêm đi vài bước đến gần cửa: “Chìa khóa ở trong túi áo, lấy ra giúp anh.”

Minh Châu duỗi tay đảo trong túi áo ông.

Cô và ông dựa vào khá gần nhau.

Gần đến mức ông có thể ngửi được mùi sữa tắm trên người cô, còn có một chút mùi vị đặc biệt của phụ nữ trưởng thành.

Đã từng, ông khắc sâu mùi vị này vào xương tủy.

Minh Châu tìm cả nửa ngày cũng không thấy. Cô ngửa đầu: “Không có!”

Đại khái là Lục Khiêm rất khó chịu.

Ông hơi hơi ngửa đầu, yết hầu trắng nõn nhẹ nhàng trượt, rất mê người.

Ông rũ mắt nhìn cô.

Sau một lúc lâu ông mới nói: “Ở trong túi quần.”

Minh Châu nửa đỡ ông, một tay vói vào trong túi quần, đúng là có chùm chìa khóa.

Chỉ là cô mới đụng tới.

Tay đã bị người ta đè lại.

“Chú làm gì thế?” Minh Châu giương mắt, giọng nói hơi nhẹ, như là sợ kinh động đến hàng xóm.

Cách một tầng vải mỏng, Lục Khiêm đè tay cô lại không buông ra.

Thậm chí, ông còn nhẹ nhàng vuốt ve.

Từng chút từng chút, rất quý trọng, như muốn sờ thật tỉ mỉ từng tấc da thịt này, khắc sâu vào trong xương cốt vậy.

Ông phát sốt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK