Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trần Đức đấy cửa ra, lập tức có một trận bụi tấn công đến, tầng này đã rất lâu không người tới.

Lật tay đóng cửa, bây giờ Trần Đức mới phát hiện ra tầng sáu bát ngát này được chia thành ba phòng, mồi cửa phòng đều có màu sắc khác nhau.

Theo thứ tự là đen, trắng, đỏ.

Chắc hẳn nơi này chính là địa điểm cất giữ ba loại Võ kỹ Hoàng Giai của Vô Song môn.

Trần Đức không có kỳ vọng gì nhiều vào hai loại võ kỹ khác, anh vẫn hiểu đạo lý ham nhiều không nhai nát, vì vậy anh đi thắng đến cánh cửa màu đen rồi đẩy cửa vào.

Trong phòng rộng rãi chí đặt một cái bàn, trên bàn đặt quyển sách bìa đa màu đen.

Trên sách chí có ba chữ.

“Kiếm Linh Hoan!”

Mở trang sách thứ nhất ra, trẽn đó ghi lại tổng kết chung về kiếm Linh Hoan, đây là một loại kiếm pháp bá đạo, sau khỉ luyện thành có uy lực phá núi cắt biển.

“Võ kỹ Hoàng Giai cấp thấp yếu hơn Nhân Vương Ấn của nha đầu Ưng Thanh Vũ kia, hơn nữa

còn yếu hơn rất nhiều”, Trần Đức có hơi chút thất vọng.

Nhưng có còn hơn không, vốn là niềm vui ngoài ý muốn, anh cũng không yêu cầu quá cao.

Hơn nữa,

Bây giờ anh tiếp tục đề thăng thực lực, Lâu Vạn Xuân quá mạnh, sáu mươi năm trước đã có thế đánh trọng thương người gần đến Địa Tiên.

Vậy sau sáu mươi năm thì sao?

Nếu muốn giết chết báo thù thì phải trở nên mạnh mẽ!

Hơn nữa,

Anh rất rõ, cho dù anh không đi tìm Lâu Vạn Xuân thì Lâu Vạn Xuân cũng đến tìm anh.

Suy cho cùng giết anh là chuyện Lâu Vạn Xuân đã muốn làm vào hai mươi mấy năm trước, huống chi trước khi đến đây, con trai nhỏ của ông ta còn chết trong tay anh.

Nếu như không ngoài dự liệu, e rằng Lâu Vạn Xuân đã có hành động, anh phải nắm chẳc thời gian.

“Vừa luyện hóa linh tinh, vừa tu hành kiếm Linh Hoan…”

Trần Đức ghi nhớ phương pháp tu hành kiếm Linh Hoan, rồi anh lấy ra kiếm Long Ngâm bât đầu tu hành.

Điểm chính của kiếm Linh Hoan nằm ờ chữ “Linh” và chữ “Hoan”,

Đầu tiên cần đến Linh, sau đó là Hoan,

Linh là linh khí, dung hợp hoàn mỹ trong tay, điếm này không khó với Trần Đức, bản thân kiếm Long Ngâm chính là linh khí, cực kỳ phù hợp với Trần Đức.

Trong mười phút, giữa lúc cánh tay Trần Đức quơ múa đã xuất hiện từng đường lưu quang màu đen giống như Ma Vương,

Thứ hai,

Là Hoan!

Một kiếm hóa mười kiếm, mười kiếm hóa trăm kiếm, như thật như ảo…

Trần Đức rất chuyên tâm, đồng thời khi lĩnh ngộ kiếm Linh Hoan, anh cảm thấy trong cơ thế đang

điên cuồng xông xáo, đánh thắng vào linh tinh của kỳ kinh bát mạch.

Không hố là tinh hoa linh khí, mặc dù chí có một luồng lưu quang, nhưng năng lượng ẩn chứa bên trong mạnh mẽ hơn chục ngàn cân linh thạch!

“Nếu có thể luyện hóa nó, mình sẽ đột phá một trăm phần trảm ở đây”.

Nội tâm Trần Đức kích động, dản dầt linh tinh bơi khắp tứ chi toàn thân.

‘Tên nhãi này… thật biến thái…”, trong thức hải, Linh Lung cảm thấy Trần Đức chuyên tâm như vậy cũng không kiềm được cảm khái,

Dù đặt vào thế giới kia của cô ta, Trần Bát Hoang cũng xem như là thiên tài ấy chứ?

Mười phút nắm giữ võ kỹ, đồng thời còn dẫn dắt linh tinh,

Khi cô ta bang tuổi Trần Đức cũng không làm được điều này.

Lúc Trần Đức rơi vào khố tu, tin đồn về Trần Đức truyền ra ngày càng nhiều, ngày càng phức tạp trong Vô Song môn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK