Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trước mặt đám đàn em, nếu hắn ta không dạy thằng khốn này một trận thì ngày sau còn lăn lộn trên giang hồ thế nào nữa?

Long Tiếu Hổ ném điếu xì gà đang hút dở xuống đất, dùng mũi giày dí mạnh, rồi rút súng giắt bên hông ra.

Họng súng đen ngòm chĩa thẳng vào đầu Trần Bát Hoang: “ông bảo mày quay đầu lại!”

Trần Đức khựng lại.

Cuối cùng, anh cũng quay đầu lại, nhưng sắc mặt vô cùng khó coi. Anh nhìn Long Tiếu Hổ bằng ánh mắt khinh thường: “Trần Bát Hoang này không để mắt đến mày là chuyện quá đáng lắm hả? Tao phải biết danh tiếng của mày à?”

“Nếu mày tìm tao có việc, mời mày cút ra ngoài chờ!”

Trần Bát Hoang lạnh lùng nhìn Long Tiếu HỔ, nhấn mạnh từng câu từng chữ, giọng anh vô cùng lạnh lùng và bình tĩnh.

“Trần Đức…”, Hà Đồn bị dọa đến mức da đầu tê rần.

Đã đến nước này rồi, có thể bớt thể hiện một chút không hả? Người này Long Tiếu Hổ đấy, súng trong tay hắn ta chắc chắn là thật 100%!

Lại nói, loại người như hắn ta dám giết người thật đấy!

Miêu Tiểu Thanh tái mặt, cô cảm thấy Trần Đức điên rồi, chuyện đã đến nước này, đối phương có nhiều người như vậy, đáng lẽ anh ta nên khiêm tốn một chút. Long Tiếu Hổ không ăn chay đâu!

Trương Ngọc Tiên im thin thít, tuổi bà ấy đã cao, từ trước đến nay có bao giờ gặp trường hợp vậy, thế nên đã sớm sợ đến mức không dám nhìn.

Cùng lúc đó, khi nhìn rõ khuôn mặt trẻ trung với những đường nét góc cạnh tựa như được điêu khắc ra kia, gương mặt giương gương tự đắc, hống hách ngang ngược của Long Tiếu Hổ thoáng chốc đờ ra. Khí thế trên người hắn ta cũng tụt cái vèo như quả bóng xì hơi.

Mặt hắn ta lúc này vô cùng, vô cùng khó coi. Đó không giống như là tức giận, mà là sợ hãi.

Khi nhìn rõ người trước mặt, hai chân Long Tiếu Hổ bất giác run lên, mặt hắn ta lúc xanh lúc trắng, hình xăm con hổ nằm phủ phục trên mặt giờ phút này chẳng khác nào con mèo bệnh. Cơ mặt hắn ta giật giật mấy cái, cả người không ngừng run lên.

Nhất thời, hắn ta không nói nên lời, chỉ ngơ ngác đứng nhìn chằm chằm vào người trẻ tuổi trươc mặt.

Hắn ta thật sự không ngờ mình lại đụng phải Trần Bát Hoang ở đây.

Người có thể trò chuyện ngang hàng với các ông trùm, có thể trấn áp nhà họ Tạ chỉ với một cái nhấc tay vậy mà lại xuất hiện ở đây, trong một khu vùng ven nghèo kiết xác, chuyện này sao có thể

chứ?

Tuy hắn ta đang cầm súng nhưng lại không dám bóp cò.

Bởi vì hắn ta không dám chắc liệu mình có thể bắn trúng Trần Bát Hoang hay không.

Hắn ta vẫn còn nhớ rõ cảnh tượng Tạ Phương Kiệt nhảy xuống từ độ cao 20 mét trên không, còn có Tà Vô Cương, gã hạ xuống một cách chậm rãi cứ như đang dạo bước trên mây.

Trại đây có hinh

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK