Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phần lớn võ giả đến đảo Khốn Long đã một tháng có thừa, khoảng thời gian này bọn họ không chỉ phải tính toán đề phòng giữa các võ giả với nhau, mà còn phải cảnh giác thường xuyên sẽ có Long tộc tập kích, thần kinh lúc nào cũng căng thắng cao độ, thậm chí ngay cá nghi ngơi một chút cũng không dám.

Một tháng nay,

Đa phần mọi người không chỉ không có được cơ duyên, mà còn trớ nên gầy gò, trớ nên mắc bệnh thần kinh, sớm đã muốn rời khỏi nơi này.

Câu hỏi của Lý Thiên Cương đã hỏi đến tâm khảm bọn họ.

Nhưng,

Mọi người đều biết.

Căn cứ theo truyền thuyết.

Chỉ có ba trăm người có thế khỏi đảo Khốn Long.

Thứ chờ đợi bọn họ tiếp theo sẽ là một trận chém giết!

Bọn họ vừa mong đợi, lại vừa hồi hộp, sợ hãi, tâm tình cực kỳ phức tạp.

Dưới sự mong đợi của vạn chúng, Trần Đức gật

đầu.

CỐ Đế Tiêu Thần từng nói.

Muốn rời khỏi đảo Khốn Long, phải thông qua cầu Nại Hà!

Mở ra đại trận cầu Nại Hà.

Ngay mảnh đất trống dưới thang trời.

Lời vừa dứt.

Bóng người Trần Đức đã đến phía dưới cùng,

Đám người Lý Thiên Cương, Khống Lâm Sinh, Thích Thiện, Tu La Tử, La Văn Sơn, Lâm Tử Huyên, Dư Tư Vũ, Cơ Tuyết theo sát phía sau, tất cà ánh mắt của mọi người đều nhìn chằm chằm Trần Đức.

Mà Trần Đức,

Đứng ở bên bờ biến lớn, anh không nhúc nhích, đang liên hệ với Linh Lung.

“Linh Lung, cô nhận ra có trận pháp tồn tại không?”

Đối với trận pháp, Trần Đức tự nhận thua kém hơn nhiều Linh Lung, cho nên, anh không tự tìm, mà hỏi Linh Lung.

“Chờ chút, tôi tìm xem”.

Giọng Linh Lung nhỏ dần, một luồng hồn lực hào hùng, mênh mông tự lan tràn trong thức hải Trần Đức. Toàn bộ quá trình, ngoại trừ Thích Thiện có chút phát hiện ra, không có bẩt kỳ ai cảm thấy có gì đó khác thường.

Sau hai mươi ba mươi giây, hồn lực lui về, Linh Lung nói: “Thật sự có, chẳng trách lúc trước khi qua đây không có phát hiện, bây giờ xem ra, trận pháp này ẩn núp quả thật quá sâu!”

“ở đâu?”

Trần Đức lộ ra vui mừng, anh cũng sớm đã muốn rời khỏi nơi này, muốn đi ra ngoài tìm hiểu một chút bát ngát rộng lớn của Đại Thiên Thế Giới.

“Ngay dưới chân chúng ta”.

“Dưới chân?”

“Không sai, nghe tôi, dưới trạng thái bình thường, sử dụng hết toàn lực, hạ một quyền xuống khu vực này!”____________________________________

Linh Lung nói.

“Được”.

Trần Đức gật đầu, tiếp đó, cánh tay lấy đà, đột nhiên hung hãn nhắm ngay một quyền dưới mặt đất!

“Ầm!”

Sức mạnh một quyền này của anh cực kỳ khủng khiếp, dù không có chồng lên Cực Cảnh, Tự Tại Thần Ma Công cũng đủ giết bất cứ một người nào đó trong nháy mắt.

Một quyền đi xuống, thiên địa chuyển động, trong nháy mắt mặt đất liền sụp đố, tan rã, nứt ra thành từng đường rãnh, phân tách sâu đến mười ngàn mét!

Sau đó,

Rõ ràng có thế thấy,

Trong các khe nứt kia xuất hiện từng trận sáng mờ, ánh sáng vô cùng huyền ảo, từng đường phù văn lóe sáng xen lân.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK