Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thân kích kim loại hóa thành từng mảnh vụn, nố bế ra bốn phương tám hướng, xuyên qua núi đá, chấm phá không gian.

Rơi vào lòng đất, nổi lên từng trận sóng cuồng bạo, dư âm!

Còn Tư Đồ Lâm,

Trong nháy mắt bay rớt ra ngoài, rơi xuống cách đó chừng trăm mét, trên người chẳng chịt mảnh vụn của phương thiên họa kích, mảnh vụn đâm sâu vào da thịt của hắn, máu tươi nhuộm đỏ áo, hẳn nứa quỳ trẽn đất!

Hai người Bạch Lan Tiên và Bạch Tĩnh Vản lúc này hoàn toàn ngơ ngác, mát mở thật to, quả thật còn hơn cả gặp quỷ, hoàn toàn không thể hiểu nối cảnh này…

Xảy… xảy… xảy ra chuyện gì vậy? Sao có thế

chứ?!

Toàn bộ quá trình, Trần Đức không hề di chuyển!

Từ đầu đến cuối anh vẫn đứng tại chỗ giống như cái cọc gổ, hoàn toàn không cỏ làm ra bất kỳ động tác nào!

Tư Đồ Lâm sao… sao lại bị đánh bại?!

Bạch Lan Tiên bị dọa sợ, sắc mặt tái nhợt, cơ thế già nua không ngừng run rẩy, da đầu tẽ dại, trái tim giống như quẩy xoắn, khấn trương đến mức khó mà khống chế được!

Bà ta rất rõ, dù là mình cũng không thể ung dung đánh bại Tư Đồ Lâm như vậy!

Nói cách khác…

Bà ta còn yếu hơn cả Trần Bát Hoang!

Dù Trần Đức dùng cách gì, thất bại chính là thất bại!

Thế giới của cường giả không có lý do, cũng không có nguyên nhân!

Bạch Lan Tiên hiếu rõ, lần này bà ta thật sự lật thuyền, thật sự đá phải tấm sắt rồi!

Đừng nói Bạch Lan Tiên, dù Bạch Tĩnh Vân đã từng nhìn thấy thực lực của Trần Đức cũng hoàn toàn ngây ra, vốn không thế nào tưởng tượng nổi, cô ta biết Trần Bát Hoang rất mạnh, hơn nữa mạnh đến đòi mạng, cô ta đã dự đoán và tính toán thực lực của anh rất cao, rất mạnh.

Nhưng… cô ta phát hiện mình vẫn đánh giá thấp và xem thường Trần Đức. Sự hùng mạnh của anh đã vượt ra khỏi giới hạn mà cô ta tưởng tượng!

“Không… Không… Không thế nào!”

Xa xa, Tư Đồ Lâm còn chưa chết, nội tâm hẳn chấn động không ai có thể so sánh nổi, quả thật không dám tin vào kết quả này, sau yên tĩnh ngắn ngủi, hăn phát ra tiếng gào trầm thấp như dã thú,

Sau đó xoay người chạy!

Trốn!

Vào giờ phút này,

Trong lòng Tư Đồ Lâm chỉ có một suy nghĩ, chính là chạy, chạy thoát thản!

So với bất kỳ ai trong đây, hắn là người hiếu rất rõ Trần Bát Hoang mạnh thế nào, cũng biết tại sao mình lại bị thương!

Trần Bát Hoang thật sự không ra tay,

Bản thân hắn tự bị thương, gặp phải cắn trả chính sức mạnh của mình!

Tại sao lại có chuyện này? Nguyên nhân chỉ có một!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK