Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Cầu xin ngài!”

Mổi một cái dập đầu, bà ấy lại cầu xin một lần.

Ưng Chiếu thì sao? ông ta không nói gì, nửa nằm nửa ngồi trên ghế vua rộng rãi, nhàn nhã nhìn những gì đang xảy ra!

Không hề tỏ thái độ gì.

Mãi cho đến khi Trịnh Nguyệt Tinh không chịu nổi, gần ngất đi, ông ra mới nhàn nhã nói: “Như những gì môn chủ các người nói, mặt sàn nhà họ Ưng còn quan trọng hơn mạng cúa bà, nếu bà đã biết tội của mình, vậy…chết cùng với bọn chúng đi”.

Giọng nói của Ưng Chiếu rất bình tĩnh, không chút dao động, giống như một vị đế vương ờ tít trên cao, phán quyết số phận của Trịnh Nguyệt Tinh.

“Đừng!”

Lúc này, Hoa Linh Vy đột nhiên khó khăn mở miệng: “Chiếu Vương, tôi sẽ quỳ, tha cho sư tôn tôi một mạng, được không?”

Khuôn mặt thanh tú của Hoa Linh Vy đâm lệ, hai mắt mù sương, ửng đỏ.

Cô ta không quỳ trước trời, không quỳ trước đất, cả đời này chỉ từng quỳ lạy trước bố mẹ, lúc này, lại vì lo lắng cho sư tôn, phải chủ động quỳ xuống.

“Bản vương miệng vàng lời ngọc, chưa bao giờ rút lại những lời đã nói ra”, ưng Chiếu hời hợt nói: “Lúc cô giết ưng Lôi con trai tôi, cũng không nghĩ sẽ tha cho nó một mạng, phài không? Tôi đã nghĩ xong hình phạt cho các người, đó là xử tử lăng trì!”

xử tử lảng trì!

Bốn chữ này khiến tất cả những người trong Thiên Điện tê dại cả da đầu.

Xử tử lăng trì là gì chứ?

Nói đơn giản chính là róc xương lóc thịt!

Từng nhát dao cât trên cơ thể, cắt xuống từng miếng da, miếng thịt, kinh mạch, xương cốt, cho đến khi người đó chết mới thôi!

Toàn bộ quá trình dài đằng đẵng.

Xử tử lăng trì một võ giả phải mất ít nhất bảy ngày bảy đêm!

Nói cách khác, phương pháp này không chỉ khiến người ta chết, còn khiến người ta đau đớn trong bảy ngày bảy đêm, so với chết còn đau đớn hơn gấp trăm lần!

“Không! Chiếu Vương, việc này không liên quan gì đến hai đệ tứ cúa tôi, là có người giật dây phía sau, thúc đẩy hại chết con trai của ngài!!!”, sắc mặt Trịnh Nguyệt Tinh tái nhợt, cơ thể yếu ớt, nghe thấy bốn chữ xứ tử lăng trì, không chí bán thân sợ hãi, mà còn sợ hãi thay cho hai đồ đệ, liền bất chấp tất cả nói: “Tất cả những chuyện này, cả tôi và Chung

Linh Diệu, môn chủ Tiêu Lôi Môn của chúng tôi, đều không tránh khỏi liên can!”

Những lời này của bà ấy vừa nói ra, toàn bộ Thiên Điện lập tức im lặng, tất cầ người của Tiêu Lôi Môn đều biến sắc nhìn đến Chung Linh Diệu.

Trong lòng Hoa Linh Vy và Ấn An Sương khẽ xúc động, bọn họ không ngờ sư tôn mình cũng biết chân tướng của việc này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK