Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Tên nhãi nhà anh, số mệnh thật tốt”, đột nhiên, Linh Lung lại lên tiếng, trong giọng nói mang vẻ hung phấn: “Không ngờ chỗ này cũng có thể bị anh đụng đến?”

“Hả? Linh Lung, xảy ra chuyện gì thế, cô biết chỗ này?”, Trần Đức kinh ngạc, thầm cảm thán kiến thức của Linh Lung thật rộng lớn.

“Không biết”, Linh Lung lẳc đầu: “Nhung tôi dám khắng định, thằng nhóc anh ờ đây sẽ có được một trận cơ duyên cực lớn, bời vì tôi cảm nhận được khí tức của một người!”

“Người?’

Trần Đức sợ hãi: “Cô nói là suối Thiên Hỏa có người?”

“Không sai!”

Linh Lung nói: “Tình huống cụ thế lát nữa anh sẽ biết, giờ xuống trước đã!”

“Được!”

Trần Đức đè nén tò mò trong lòng, anh điều chính tư thế, nhanh chóng đi tới bên bờ suối Thiên Hỏa và nhảy xuống!

Rào rào!

Nham thạch nóng chảy bẳn tung tóe, trong nháy mắt, dù mình đồng da sẳt nhưng da dẻ Trần Đức cũng trở nên đỏ bừng!

Có điều,

Anh không hề có cảm giác không thoải mái chút nào,

Chẳng những như vậy,

Ngược lại anh cảm thấy rất thoải mái!

Tứ chi bách thể, kinh mạch xương cốt bị cháy

từng chút một, cái nóng hầm hập bao trùm, một sự sung sướng chưa từng có.

Giống như ngâm trong nước ấm!

“Nhiệt độ nơi này vẫn chưa đủ, không đạt đến hiệu quả luyện thế, càng không thế đề thăng thực lực của mình”, trong lòng Trân Đức tự nói, đột nhiên toàn thân anh chui xuống nham thạch nóng chảy, bơi về phía sâu hơn!

‘Tên nhãi kia, điên rồi sao?”, giáo viên hướng dẫn Trương nhìn thấy hành động của Trần Đức, con ngươi cứng đờ: “Nháy xuống không chết đã đủ may mân rồi, vậy mà còn dám lặn xuống?”

“Ha ha, nghe nói hẳn là người mới, gần đây đang nổi tiếng, có thể là được ngoại giới thổi phồng nên tưởng rằng mình là vô địch, loại người này tôi và ông cũng gặp qua không ít”, giáo viên hướng dẫn Lưu cười nhạt, không có vẻ bất ổn nào: “Có câu nói, người có tài năng phẩm hạnh xuất chúng vẫn dề dàng bị ghen ghét, chí trích, người càng nổi tiếng càng chết sớm, không phải sao?”

Thanh niên kiêu ngạo thì được, nhưng phải nhận thức rõ bản thân mình,

Không nhận thức rõ thì sẽ chết.

Hiển nhiên Trân Bát Hoang chính là loại người

đâm đầu vào chổ chết.

“Aiz…”r ánh mằt Từ Phong cũng nhìn thẳng vào đó, không ngờ lá gan Trần Đức lại lớn như vậy, lại còn dám lặn xuống?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK