Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nói xong, hẳn tay lại vung một bạt tai lên mặt Cơ Tuyết, khiên cả gương mặt đó vỡ nát, thịt non và máu đỏ tươi, gương mặt xinh đẹp trực tiếp xé rách, máu thịt mơ hồ.

“Đáng chết!”

Nội tâm Trần Đức điên cuồng gào thét, như một đầu gỗ, hai mắt ngày càng âm u, hận phát điên lên được. Sát ý vô tận dâng lên, khiến hư không ầm ầm vang vọng, nhưng anh vẫn không ra tay.

Anh không sợ chết.

Nhưng Bạch Tĩnh Vân và Cơ Tuyết không cần phải chết vì anh.

Chết tiệt!

Chết tiệt!

Trần Đức thầm gào rống trong lòng, giống hệt như một con dã thú, tròng mầt đen đầy tơ máu, đỏ bừng, như muốn nổ tung, cực kỳ khủng bố.

“Sao, Trần Bát Hoang, mày vẫn không chịu giao bí mật của mình ra đây há?”________________________

Huyết Đồ vẫn hờ hững trước sau như một, lạnh lùng nói: “Có phải là hận muốn điên lên rồi không, muốn giết tao lắm hả? Huyết Đồ này rất thích kẻ khác chướng mẵt tao, rồi lại không thế làm được gì tao, cực kỳ thú vị!”

‘Trần Bát Hoang, cái loại ngu xuẩn như mày, đẳc tội ai không chịu, lại đi đẳc tội với chủ nhân tao. Lần này mày biết chủ nhân tao khủng bố đến mức nào chưa, ha ha…”

Giọng Trình Lực hết sức hào hứng, như thế chính hắn ta là người làm khó anh, nghiến răng nghiến lợi, cực kỳ sảng khoái!

“Tộc Đệ Ngũ có hặu nhân như câu đúng là quá mất mặt!”

Thấy thế cục đã được xác định, Đệ Ngũ Vệ Đông lạnh lùng nói: “Cậu có bí mật gì thì nhanh chóng giao nộp lên cho người ta đi, để người đàn bà kia không phải chịu khố!”

“Đúng đó, thứ không biết điều, lúc nãy ngang ngược lầm mà? Bây giờ đã hối hận chưa? Cùng đường chưa?”

Tạ Bình là người có mối thù sảu đậm với Trần Bát Hoang nhất, Tạ Yến chết trước đó là chị ông ta, trông thấy dáng vẻ anh bị dè đầu cưỡi cổ thế này, ông ta cũng rất vui.

“Ranh con, mau quỳ xuống cúi đầu đi, đừng làm hại đến người khác!”

“Cậu Huyết đây mạnh đến mức nào cơ chứ, bí mật được giao cho hắn ta chính là một vinh hạnh đấy!”

“Má nó, tội lỗi của mày mà định đế bọn tao phải gánh ư? Tại sao mẹ mày lại sinh ra đứa con ngu ngốc như mày vậy?”

Các võ giả đang quỳ nơi đó bắt đầu tuôn ra những lời thóa mạ, chửi rủa Trần Đức, bọn họ không thế chịu nối sức mạnh của Huyết Đồ, lại không dám mắng hắn ta, chỉ có thế trút giận lên Trần Đức, vô cùng hung ác, hận không thể chém anh thành tám mảnh.

“Ha ha, lũ người này đúng là thứ gió chiều nào thì theo chiều đó mà…”

Linh Lung liên tục cười lạnh, một đám võ giả, tự bản thân bọn họ muốn đến xem cuộc vui, khi Trình Lực hại hết mấy ngàn võ giả, cả đám không dám ho một tiếng, miệng ngậm chặt như gà ngậm thóc chịu đựng từ đầu đến cuối, một mình Trần Đức chắng hại chết ai, lại thành tội nhân thiên cổ hả?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK