Người này mình đầy thương tích, ngay cả mái tóc trâng cũng bị máu tươi nhuốm dỏ, dáng người ông ta hơi gày gò, quấn áo rách nát, khuôn mặt cũng vô cùng già cỗi, mỗi một bước chân đều đế lại dấu máu.
“Gru!”
Nhìn thấy ông ta, Trần Đức gầm lên giận dữ, lập tức đập một chưởng xuống!
“Keng!”
Người đó vung thanh kiếm trong tay, xoay quah bàn tay Trần Đức một vòng, sau đó lưỡi kiếm lập tức đâm xuyên mu bàn tay của Trần Đức.
“Ầm ầm ầm!”
Đường kiếm đó dường như nặng nề vỏ tận, trong tích tác, Trân Đức vốn đứng trong hư không lại bị trường kiếm kéo xuống không trung, sau đó, người đó hơi vung tay, lập tức, mặt đất vốn là dung nham bị pháp tắc bao trùm, ngưng thành hình, đồng thời, đường kiếm căm sâu vào lòng đất, đóng chặt bàn tay của Trần Đức xuống mặt đất.
Sau đó, ông ta cũng hạ xuống mặt
đất.
Đứng trước anh.
“Đó là… Hiên Viên… Hiên Viên Anh Hùng?”
Lúc này, ờ phía cực xa, những người quan sát Trần Đức cũng đều nhận ra người này.
Không phải ai khác, chính là Hiên Viên Anh Hùng chiến đấu với Đại Uy Thiên Thần!
Trải qua mấy ngày chiến đấu ác liệt, cuối cùng đã quay về!
Nhưng, lúc đi với tư thế anh hùng tỏa sáng, khí huyết sôi trào, lúc về lại như mặt trời xuống núi, cả người già cỗi, tiều tụy đi rất nhiều.
“Là Hiên Viên Anh Hùng, ông ta… ông ta quay về rồi!”
“Nói vậy thì, Đại Uy Thiên Thần… thua rồi?”
“Chẳc chắn là vậy, nếu không ông ta sẽ không về được!”
“Hiên Viên Anh Hùng mạnh thật!”
Người nào cũng tê dại da đầu, trải qua thời gian dài chiến đấu như vậy, cuối cùng Hiên Viên Anh Hùng vần giành chiến thằng, cho dù Đại Uy Thiên Thần của nước Vĩnh Hằng cầm quyền trượng của thần đế, cũng vẫn không phải là địch thủ của ông ta, quan trọng nhất là, Đại Uy Thiên Thần đến từ thế lực vừa cường mạnh vừa siêu nhiên như nước Vĩnh Hằng, đối lại là người khác, cho dù là có thực lực cường mạnh như Hiên Viên Anh Hùng cũng tuyệt đối không dám công khai chém giết ồng ta!
Phải biết rằng, như vậy rất dề bị báo
thù!
“Ồng ta có thế cứu Trần Bát Hoang không?”
“Khó nói lắm, tuy Hiên viên Anh Hùng chiến thắng, nhưng bây giờ ông ta đã rất hư yếu, còn Trần Đức, hoàn toàn chìm vào ma đạo, không có nhân tính, chí còn đường chết, cho dù là thần cũng không cứu nổi…”, một ông lão lằc đầu, đầy vẻ tiếc nuối.
“Nếu hắn có thế sống, thì tương lai chắc chắn sẽ rất mạnh phải không? Có lẽ cũng có thế tạo ra thần quốc thứ năm bằng sức mạnh của mình”.
“Xin lồi, lần này là tôi chuẩn bị không chu đáo”, nhìn Trần Đức tanh máu tàn bạo, sớm đã mất đi nhản tính trước mặt, Hiên Viên Anh Hùng đầy vẻ đau xót.
ông ta có thế cảm nhận rõ ràng ma huyết trong cơ thề Trần Đức, đồng thời cũng hiếu tại sao vị đó của nước Vĩnh Hằng cho người đưa Trần Đức về, mười mấy vạn năm trước, khi đó, nước Vĩnh Hằng còn có một tên gọi khác.
Tộc thần ma!
Sau này xảy ra biến động mới trờ thành nước Vĩnh Hằng như hiện nay.
Hiên Viên Anh Hùng cũng không biết nhiều về chuyện đó, bới vì mấy năm đó, vừa hay là thời kỳ ông ta tiến vào truyền thừa của Thiên Yêu Hoàng, năm đó ông ta tự xưng mình vô dịch, cho rằng thiên hạ không có chồ nào không thể đến, vì vậy, tiến vào truyền thừa Thiên Yêu Hoàng, ai ngờ vừa vào đã là ba mươi vạn năm trước.
Trên người Trần Đức có máu của tộc Thần Ma, Hiên Viên Anh Hùng không thấy kỳ lạ, dù sao anh cũng là người của nhà họ Trần.