Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Hừ, thật là danh xứng với thực…”

Một giây trước còn phát ra tiếng rống lớn, khi rơi trước mặt Trần Đức thì nó đã chết, bề ngoài nhìn như nguyên vẹn,

Thực ra thì Trần Đức đã nhìn ra lục phủ ngũ tạng của con hố này đã vỡ vụn toàn bộ!

Đây là loại thủ đoạn nào vậy?

Gần như một luồng khí tức đột nhiên hạ xuống, phong kín và phong tỏa khu vực này!

“Là hắn…”

Ưng Thanh Vũ kinh hãi, mặt đẹp trở nên rất khó coi, bỗng nhiên cô ta xoay người như đối mặt với đại địch!

Trần Đức cũng xoay người, nhìn về phương hướng có khí tức truyền tới.

Trong rừng rậm,

Một bóng người đang từ từ đi tới bên này, đó là một người đàn ông vóc dáng không cao, chỉ khoảng một mét sáu, người mặc áo choàng ngọc gấm màu tím đầy phách lối, trên áo bào điểm chút xám bạc, hoa lệ đến mức khiến người khác lóa mắt.

Dưới ánh sáng yếu ớt, khuôn mặt hẳn cực kỳ trắng, dáng vẻ khoảng chừng hai mươi tuổi, trong con ngươi lộ ra khí tức khiến người ta cảm thấy hung ác, trông vô cùng sợ hãi.

Một bước,

Hai bước,

Ba bước…

Hẳn bước từng bước một, nhịp bước trầm ổn, rất nhanh hiện ra hoàn toàn trong tầm mắt của mọi người,

‘Cậu Lâu!

“Cậu Lâu!

Nhìn thấy người đến, việc đầu tiên Mậu Danh và Lương Khâu đồng thời phát ra tiếng kinh ngạc, bọn họ khẽ khom người làm ra tư thế hành lễ.

Ngược lại, Đạm Đài Nguyệt tỏ ra có chút bình tĩnh, cô ta chỉ nhìn chăm chú Lâu Tinh Hải,

“Thật là một đám rác rưới, ngay cả chút chuyện nhỏ này cũng không giải quyết được, còn phải để cậu đây đích thân ra tay”, Lâu Tinh Hải nhẹ nhàng quét qua Lương Khâu, hắn không hề che giấu vẻ khinh thường trong mắt.

Tiếp đó,

Hắn giơ tay chỉ vì phía lão giả Linh Hải kỳ sau lưng: “ông, lăn qua đây!”

‘Cậu Lâu!

tt

Lão giả Linh Hải kỳ kia sửng sốt, nhưng căn bản không dám chống lại, ông ta nhanh chóng đi tới trước mặt Lâu Tinh Hải.

Lâu Tinh Hải không nói gì, hắn đột ngột giơ tay nắm đầu lão già Linh Hải kỳ, bàn tay khổng lồ trong giây lát bao trùm trên đỉnh đầu ông ta,

“Cậu Lâu, cậu…”, lão giả Linh Hải kỳ vô cùng sợ hãi, ông ta cảm nhận rõ ràng tinh khí và linh khí trong cơ thể đang điên cuồng trôi qua!

“Vết thương của ông nặng như vậy, sống còn có ích gì? Chi bằng bị tôi nuốt trọn đi, ông nói xem thế nào?”, Lâu Tinh Hải hung ác nhím chằm chằm lão già trước mặt, khóe miệng hiện ra vẻ ngạo nghễ cười gằn: “Bảo tôi đích thân đến đây thì nên trả giá chứ, phải không?”

“Tôi.

Cơ thể lão già Linh Hải dùng mắt thường có thể thấy đã nhanh chóng khô khốc và tàn lụi trong tay Lâu Tinh Hải, dường như có một loại lực hút đáng sợ

đang hút khô toàn bộ ông ta!

Không tới mười giây,

Chỉ còn lại thân xác khô khốc!

Lương Khâu ngẩn ra, hắn ta ngơ ngác nhìn tất cả những thứ này, da đầu tê dại, lão giả bị hút chính là tùy tùng đồng thời là tiền bối của hắn ta, lại còn là trụ cột vững của nhà họ Lương.

Nhưng

… Hắn ta không dám cản trở!

Thậm chí đến dũng khí nói một câu cũng không có!

Lão già bị vứt vỏ như rác rưới vậy, con ngươi của Lâu Tinh Hải lóe lên thỏa mãn, sau đó hắn không thèm nhìn Trần Đức mà quay sang nhìn về phía Ưng Thanh Vũ: “Cô ngoan ngoãn tự qua đây

để tôi nuốt hay là tôi động tay đây?”

Nuốt?

Một bên,

Ánh mắt Đạm Đài Nguyệt kinh dị khó hiểu, cô ta lập tức hỏi: “Cậu Lâu, không phải nói cô ấy là người nhà sao, nuốt… anh có ý gì?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK