Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hơn mười cao thủ ra tay, đất trời đảo lộn, gió thổi mây phun, tiếng kiếm chói tai vang lên gào thét không ngừng.

“Keng!”

Độc Cô Huyền không nói lời nào vô nghĩa, trực tiếp rút kiếm muốn đánh Trần Tử Phi, lại bị Lăng Nhất Hải, An Như Yên và bảy tám người cản lại, ánh mắt hắn ta chợt lạnh, lấy bầu rượu bên hông lên uống mấy ngụm to, tiện thể lao vào đám người kia.

Kiếm đạo của Độc Cô Huyền khá quỷ dị, lúc chạy đi cứ như một sông băng di động, lạnh lẽo vô tình, một kiếm chém ra chắc chắn sẽ thấy máu, trong nháy mắt, có hai người đã bị chém ngang, nhìn thấy rợn cả người.

“Ha, ỷ đông hiếp yếu hả? Hôm nay lão Béo này sẽ chặt cá đám thành thịt vụn!”

Tu La Tử không phải là kẻ dê bắt nạt, đối mặt với Trần Tử Phi thì hắn ta đánh không lại, nhưng bấy giờ đối thủ của hẳn ta là đám Đoàn Phong Trần, Hoắc Đạo, cả người hắn ta hóa thành âm hồn, có thế nói là giống hệt tu la tìm đến mặt đất, những linh hồn bay quanh con dao phay trong tay hắn ta, có người, có thú, thậm chí còn có thế thấy được một con rồng hai sừng.

Đó đều là những món bị hắn ta ăn, cơ thể bị ăn mất, hồn phách lại bị luyện vào dao phay.

“Xoẹt!”

“Xoẹt!1

Dao phay trong tay hắn ta vung lên, tất cả những nơi nó lướt qua đều có máu tươi phun mạnh.

Thế nhưng…

Tuy hai người rất mạnh, nhưng hai đấm cũng khó chống lại bốn tay, huống chị còn có cao thủ Thiên Nguyên như Đoàn Phong Trần, An Như Yên, bọn họ không thế chiếm được ưu thế, ngược lại còn rơi vào thế hạ phong.

“Sao, Trần Bát Hoang, tuyệt vọng rồi

hả?”

Trần Tử Phi cười lạnh, bấy giờ, hắn ta cũng nhìn thấy được điều đó.

Cơ thể như một con thú hoang nhanh chóng trớ nên khổng lồ, mũi nhọn xuất thần nô rộ, cực kỳ bá đạo, mạnh mẽ, một chưởng che trời rơi xuống, thứ hơi thở khủng bố đó lan tràn khiến con người ta tuyệt vọng, như thần chết rơi xuống mặt đất.

Trần Đức không dám giữ lại một chút nào, Ly Hỏa, Tự Tại Thần Ma Thân, Hư Không Thuật, Ngự Thú Đồng, các loại võ kỹ và quân bài tẩy đều được thi triển, thậm chí cả hai viên đạn nguyên khí lấy được từ chỗ Tô Danh cũng lấy ra.

“Rầm!”

Tiếng nổ thật lớn, như quả bom hạt nhân nổ tung, toàn bộ khu vực bán kính ba bốn cây số trực tiếp hóa thành cát bụi.

“Phụt!’

Trong hỗn loạn, Trần Đức văng xa ra ngoài, vạt áo dài dính máu, cánh tay cũng gãy mất một bên, trên người có hơn mười vết thương lớn nhỏ, có thế thấy cả xương cốt lành lạnh.

Xa xa, Trần Tử Phi cũng không bị thương, ngực hắn ta, xuất hiện thêm một lồ máu.

Nhưng…

Cũng chỉ là một lỗ máu mà thôi.

Chút vết thương cỏn con ấy có là gì với Trần Tử Phi? Trước đó Trần Đức đấm thẳng vào đầu hắn ta, Trần Tử Phi vần không sao đấy thôi?

“Quả nhiên, chênh lệch vẫn là quá

lớn”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK