Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Được”.

Trần Đức thầm đồng ý, trong lòng đã có kế sách, nói với tượng đồng: “Lão Yêu Hoàng, hay là ông cùng tôi rời khỏi đây, thế nào?”

‘Tôi rời đi, tôi rời khỏi đây làm gì?”

Lão Yêu Hoàng nói: ‘Tôi ở đây đợi rất tốt, còn có một tên cung phụng tôi, tại sao phải đi với cậu, không có ấn ký thiên tâm, với tư chất của cậu, ai mà biết đến ngày nào cậu mới có thể đột phá đến Khai Thiên”.

“Lão Yêu Hoàng, tôi có ba lý do, đủ khiến ông rời đi cùng tôi”.

Trần Đức cong khóe miệng: “Nghe xong ba lý do này, tôi nghĩ ông nhất định sẽ đi cùng tôi”.

“Ồ, nói ra nghe xem nào”.

Trần Đức nói: ‘Thứ nhất, tư chất của tôi cho dù không mạnh lâm, nhưng cũng không yếu, ông có

cảm nhận nhạy cảm với ấn ký thiên tâm, nhưng cảm nhận huyết mạch hơi kém, đồng thời tỏi còn có thần lực bất tử điểu, huyết mạch thần ma, còn có thế gia viền cổ, huyết mạch nhà họ Trần, ỏng cảm thấy thiên phú của tôi thế nào?”

“Bất tử điểu? Huyết mạch thần ma?”

Trần Đức vừa dứt lời, Thiên Yêu Hoàng đã bị chấn hãi.

Là người của chi bất tử điểu trong yêu tộc, ông ta biết khá rõ.

Địa vị của chi bất tử điểu, hai trăm ngàn năm trước, tuyệt đối không kém hơn tộc kỳ lân!

Vô số tu sĩ đều thèm muốn thần lực của họ.

Huyết mạch thần ma thì càng không cần nói, huyết mạch này cũng từng rung chuyển trời đất, nổi tiếng hiển hách.

Hai thứ đó lại xuất hiện trên cùng một người?

Thiên Yêu Hoàng kinh hãi không thôi, chắng trách chí một tháng, Trần Bát Hoang có thể nầm vững “Thiên Yêu Thông Thần pháp”.

Nhưng tuy chấn hãi, Thiên Yêu Hoàng lại không thế hiện ra, bình tĩnh đợi Trần Đức nói tiếp.

“Thứ hai, Lão Yêu Hoàng, ông dã đợi ba trăm ngàn năm rồi, ba trăm ngàn năm này không dễ sống phải không? Trước đây tôi đã nói với ông, tôi đến từ một thế giới rất nhỏ rất nhỏ, thứ nhất không có chút căn cơ, thứ hai không có bối cảnh, nếu đi một mình

chết ớ bên ngoài, nếu không may… Khụ, ông lại phải đợi ba trăm ngàn năm, có lẽ, còn phải lâu hơn”.

Nói đến đây, Trần Đức hơi dừng lại.

Tiếp đó mới nói điều thứ ba:

“Nếu hai lý do trước vẫn không đủ khiến ông động lòng, vậy điều thứ ba, tôi nghĩ ông chắc chấn không thể từ chối”.

“Vậy sao?”

Lão Yêu Hoàng cất giọng cất bình tĩnh: “Lão phu tôi đã sống mấy trăm ngàn năm, có gì mà chưa từng thấy, còn có điều gì tôi không thể từ chối?”

“Ha ha, đương nhiên có…”

Trần Đức cười thản nhiên, nhìn thẳng vào tượng đồng đó, nói chắc như đinh đóng cột: “Tôi có thế sinh ra nguyên khí Hổn Độn!”

Nói xong, Trần Đức trầm mặc, không nói nửa chữ, cuối cùng khóe miệng nhếch lên nụ cười.

Nếu lý do thứ nhất, Trần Đức thể hiện thực lực của mình, lý do thứ hai là cho ông ta hiếu lợi hại trong đó, điều thứ ba hoàn toàn là dụ dổ!

Đúng thế!

Chính là dụ dổ!

Từ trước tới nay, nguyên khí Hỗn Độn luôn là bí mật lớn nhất của anh!

Cách thức tu luyện của anh khác với người khác, từ khi anh đạt đến cảnh giới Hóa Đạo, trong thức hải của anh đã diễn hóa thành một vùng Hỗn Độn, đó chính là căn nguyên của nguyên khí, bất kỳ thứ gì bị anh hấp thụ, sau đó trải qua chuyển hóa, sẽ hành nguyên khí Hỗn Độn, cũng chính vì nguyên khí Hỗn Độn này, khi anh hấp thụ hỗn độn tử kim lôi mới không mất mạng.

Nguyên khí Hỗn Độn tuyệt đối là chí bầo trong thiên hạ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK