Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hiên Viên Anh Hùng ở đây, cường giả chân chính thời kỳ toàn thịnh, có mấy ai dám tới đây xâm phạm?

“Ầm!”

Lôi hải màu xanh chập chờn, không có bất kỳ ảnh hường với mấy vị cường giả, nhưng đối với Trần Đức mà nói lại tương đối khủng khiếp, dù anh trở nên mạnh hơn nhưng vẫn không ngừng bị thương, sắc mặt trắng bệch, thiên kiếp giống như muốn lấy mạng anh, mỗi lần lõi hải cuộn lại đều cực kỳ chí mạng.

Dưới lôi hải,

Ba vị Thế Tôn tộc Hiên Viên và tám vị cường giả thần bí đánh nhau lẻn trời xuống đất, càn khôn đối ngược, thậm chí bốn người trong đó huyền hóa bản thế, bọn họ không phải người trong tộc, mà là tộc Yêu, cơ thế khổng lồ lớn hơn núi cao, mồi một hành động đều giống như sao băng rơi xuống.

Trần Đức độ kiếp, toàn bộ thành Hiên Viên cũng không hề yẻn bình, thậm chí ớ bên ngoài thành Hiên Viên đều xuất hiện từng khe hở trên đất, khe hở sâu đến chục ngàn mét, cũng có một vài chổ có thể nhìn thấy dung nham dưới lòng đất, giống như đất đai đều sắp bị đánh thủng, dõi mắt nhìn lại, hư không hay bầu trời đều rách rưới tan hoang, khỏng có nơi nào nguyên vẹn, chấn động lòng người.

Trong hoàn cảnh này,

Cuối cùng Trần Đức đã vượt qua lôi kiếp màu xanh,

Lôi quang đầy trời tiêu tán, ước chừng một đêm, lôi kiếp lại giáng xuổng.

Sau xích, kim, đen, xanh, tầng kiếp thứ năm hạ xuống, đây là một mảng cuồng lôi màu tím, lôi hải hàm chứa uy năng không thế tưởng tượng nổi, chùm ánh sáng nóng rực huyễn hóa ra từng sinh linh kinh khủng, chúng không có bất kỳ tổn thương đến người khác, xuyên qua từng tầng không gian, lần lượt xỏng về phía Trần Đức.

Trong phút chốc,

Trần Đức bị đánh bay ra ngoài, kích Định Thiên trong tay suýt nữa rơi xuống.

“Phốc!”

Một con thần ưng màu tím lướt qua, ngực Trần Đức lập tức bị xé toạc, lộ ra lục phủ ngũ tạng, máu tươi đầm đìa.

Không chỉ là thân xác,

Thần thức của anh cũng bị thương, gần như bế tan tành, có chút lảo đảo muốn ngã, duy chỉ kích Định Thiên trong tay vằn hoàn hảo, nó vốn là thần binh, dù ngày trước thần hồn đã lìa đời, nhưng độ cứng cáp vẫn cực kỳ kinh khủng, lỏi kiếp khó mà thiêu hủy.

Trần Đức hít sâu, chống đỡ cơ thể, thần lực Bất Tử Điểu, từng miếng da cháy xém rơi xuống thì có từng mảng máu thịt mới xuất hiện, hơn nữa chân thật và cứng rắn hơn trước, long lanh lóe sáng, lộng lẫy chói lọi.

Mọi người kinh hãi,

Phát hiện Trần Đức đã hoàn toàn biến lôi kiếp thành lịch luyện, tạo cơ hội cho thân mình, cố ỷ dùng nó để cường hóa thể xác, cường hóa thần hồn.

“Ầm!”

Lôi kiếp thứ sáu hạ xuống, đảy là một mảng màu xanh mênh mỏng, cực kỳ giống biếm khơi xanh thẳm, sấm sét đan nhau, nghiêm túc mà nói, đó không thế tính là sấm sét được, mà là từng mảng thiên địa đại đạo đan xen, như đang diên hóa sát chiêu, chấn nhiếp tâm hồn.

“Thất trọng kiếp của Trần Bát Hoang dường như khác với người ta”.

“Đúng vậy, đây cũng không phải lôi kiếp, chắc chắn là đại đạo đang ngưng tụ!”

Tất cả mọi người đều kinh ngạc, trên bầu trời như ngưng tụ ra một bức tranh, bên trong tranh ấn chứa sát khí vô tận, đó là ý chí của đại đạo thiên địa, giống như đang thật sự ngăn anh đột phá.

Bọn họ trước giờ chưa từng nghe, cũng chưa từng thấy Thất Trọng Kiếp như vậy.

“Xảy ra chuyện gì vậy…”, ngay cả giọng nói của lão Yêu Hoàng cũng có chút phát rét, ông ta đoán lôi kiếp của Trần Đức sẽ rất kinh khủng, nhưng làm thế nào ông ta cũng không ngờ lại quỷ dị như vậy, năm đó lôi kiếp của chủ nhân ông ta là Văn Nhân Hạo Nguyệt cũng không có dáng vẻ như vậy.

“Chẳng lẽ cậu ta còn kinh khủng hơn chủ nhân”.

Nghĩ đến đây, lão Yêu Hoàng có chút không dám tin, suy cho cùng, ấn ký thiên tâm của Trần Bát Hoang là được chuyến giao và kế thừa, vẩn có chênh lệch nhất định với hình thành ban đầu của chủ nhân.

Nhưng,

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK