Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một danh hiệu sau trận chiến đó, đã sớm không ai không biết, không ai không hiểu!

Một thiên tài đệ nhất ngàn năm của Vản Tiêu Giới, vị vương trẻ tuổi nhất của Bắc Hoang, Thánh Nhân trẻ tuổi nhất…

Nhắc đến từng danh hiẽu này, người đầu tỉẻn có

thế nghĩ đến chính là vị Vương đó!

Hoang Thiên Vương!

Lúc này lại có người trêu chọc anh?

Điều quan trọng nhất chính là người chọc anh dường như còn mạnh hơn, hung dữ hơn, đáng sợ hơn anh!

Cùng khiến cho mấy tỉ người cảm thấy run rẩy, bất an, sợ hãi, dù là Hoang Thiên Vương cũng không làm được ấy chứ?

Tuyệt đại đa số võ giả Vân Tiêu Giới đều nhìn thấy bóng dáng của Lâm Không, thần mang đỏ thắm chói mắt, tản ra uy áp khủng khiếp.

Một luồng kiếm ý bá đạo kinh khủng khiếp sợ chạy trốn tán loạn toàn bộ Vân Tiêu Giới. Vô số kiếm trong tay kiếm tu không nhịn được run rẩy, thậm chí gãy lìa, hóa thành phấn vụn ngay tại chỗ.

“Lâm Không? Đến từ trên trời…”

“Trên trời, chẳng lẽ là thế giới được miêu tả trong sách kia?”

“Rất có thể, chắc chắn là Đại Thiên Thế Giới rồi, hắn đến từ Đại Thiên Thế Giới!”

Trong nháy mắt, tất cả mọi người gần như đều đoán được lai lịch của Lâm Không, có thế ở trước mặt Vân Tiẽu Giới hô hào vị trí trên trời, trong nhận biết của bọn họ chỉ có Đạl Thiên Thế Giới!

Cũng chỉ có Đại Thiên Thế Giới mới hợp với hai chữ Trên trời’.

Nghĩ ra lai lịch của Lâm Không, mọi người càng sợ, hàng ngàn tỷ sắc mặt trắng bệch, khó coi như chết.

“Đáng chết, làm sao Trần Bát Hoang lại có thể chọc đến người trên trời chứ!”

“Đâm đầu vào chổ chết rồi, chẳng lẽ hắn không hiếu núi cao còn có núi cao hơn? vỏ địch ở Vân Tiêu Giới không có nghĩa là thật sự vô địch!”

“Tôi đã sớm nói thằng nhãỉ này không phải thứ tốt đẹp, chính là kẻ chuyên đi gây họa!”

“Đồ tạp chủng, chết thì thôi đi, còn muốn liên lụy chúng ta!”

Rất nhiều người buồn bực khi biết cái chết sắp đến, cũng không ít người nhục mạ Trần Đức, hy vọng anh chết sớm một chút, đừng mang đến khó

khăn cho Vân Tiêu Giới.

ở núi Vân Tiêu, hai người Thương Lan và Vân Tịch Dao khẽ run lên,

Bọn họ không ngờ phản ứng của Lâm Không lại lớn như vậy, nếu hắn ta toàn lực hạ xuống một kiếm, e rằng toàn bộ thành Vân Tiêu cũng lành ít dữ nhiều.

Lúc này bọn họ cũng cảm thấy vừa rồi Trần Bát Hoang gặp may,

Đúng, có lẽ đúng là Trần Bát Hoang sáng mắt, mạnh mẽ, nhưng thật sự vẫn còn kém xa so với người của Đại Thiên Thế Giới.

Tại sao nói như vậy?

Giống như vị trí ở Vân Tiêu Giới, có mấy ngàn vị trí còn mạnh hơn Vân Tiêu Giới, vị trí cao hơn cũng có trên chục ngàn…

Mà Đại Thiên Thế Giới còn áp đảo trên những vị trí này!

Vân Tiêu Giới so với Đại Thiên Thế Giới chênh lệch quá lớn quá lớn, nếu không phải chênh lệch như vậy, Mục Thương cũng sẽ không phải nỏ bộc, người làm của Lâm Không.

Trong tình hình bình thường, Trần Bát Hoang tuyệt đối không thể là đối thủ của Lâm Không.

Đừng nói là anh, dù toàn bộ Vân Tiêu Giới hợp lại cũng không địch nối Lâm Không!

‘Tịch Dao, muốn cứu hắn không?’

Thương Lan bình thản hỏi.

“Khỏng cứu”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK