“Anh của Trình Võ là Trình Lực, còn mạnh hơn Trình Võ rất nhiều, đã là Thánh Nhân thập bát giai, chỉ cách Thánh Nhân đính phong một bước nhỏ”.
Bạch Tĩnh Vân giải thích: “Có lẽ ớ Đại Thiên Thế Giới anh ta không phải là mạnh nhất, nhưng trong nhóm người đến Vân Tiêu giới thì anh ta có thế nói là đứng đầu!”
“Nói tóm lại, anh Trần, tuy là anh mạnh nhưng so với người đó, anh vân còn hơi yếu”.
Bạch Tĩnh Vân thúc giục: “Một khi anh ta đến, chúng ta đều sẽ chết!”
“Bát Hoang, hay là chúng ta tạm rời khỏi đây, chuyển sang một hòn đảo khác đã”.
Đệ Ngũ Hiên cũng nói, ông ta cũng lo sẽ xảy ra chuyện không hay, nhưng lại lo cho Trần Đức nhiều hơn bản thân mình.
Đến thời điếm này, ông ta luôn cám thấy mình mắc nợ em gái và đứa cháu này, bao năm qua, ông ta cũng không cưới vợ sinh con.
Để có thế dồn hết mọi sức lực và tinh thần vào việc tu luyện, chờ một ngày nào đó có thể trở nên
mạnh mẽ, đi cứu Đệ Ngũ Vân Yên.
Đứa con của em gái mình, ông ta thương như con ruột.
Huống hồ gì.
Thiên phú của Trần Đức còn ỵẽu nghiệt như thế!
Thần Vương ngũ trọng lại giết chết Thánh Nhân thập giai, nếu không tận mãt nhìn thấy, nói ra ai dám tin?
Đệ Ngũ Hiẻn đặt rất nhiều kỳ vọng vào anh!
Tóm lại một câu, ông ta thà đế mình chết, cũng không muốn Trần Đức xảy ra chuyện.
“Cậu đừng VỘI”.
Trần Đức thản nhiên cười nói: “Thánh Nhân thập bát giai, nếu muốn ra tay thì chắc đã đến đây từ lâu rồi”.
“Cũng đúng”.
Đệ Ngũ Hiên gật đầu như gà mổ thóc, thân là Bán Thánh đỉnh phong, ông ta hiểu rất rõ Thánh Nhân mạnh đến mức nào, bọn Trịnh Võ chết dề dàng như thế không phải vì họ yếu, mà là vì Trần Bát Hoang quá mạnh, quá yêu nghiệt!
Thánh Nhân thập bát giai, từ Đại Thiên Thế Giới đến đây cũng không mất bao lâu, nếu muốn trả thù, hẳn là phái tới rồi mới đúng.
Bạch Tĩnh Vân lấy lại tinh thần, khẽ thở phào, dè dặt đi tới chò Trần Đức: ‘Trần… Anh Trần, ừm… Anh có thế dạy tôi nấu ăn được không?”
“Không được”.
Trần Đức quá quyết từ chối, sau đó cứ thế tu luyện.
Sắc trời dần tối.
Tây Hải lúc chạng vạng, gió mạnh thổi quét, từng cơn sóng đập mạnh vào bờ, thi thoảng lại xuất hiện con linh thú dưới biến, trông hết sức to lớn.
Dưới bầu trời sao, trẽn đảo chính của tộc Đệ Ngũ.
Đột nhiên.