Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bụi bặm cuồn cuộn nổi lên bốn phía, đầu lão ưng rơi vào bùn đất, ánh mắt trắng bệch, không còn sức sống.

“Được!”

Cách đó không xa, Đệ Ngũ Hiên nhìn thấy cảnh tượng này, ông ta phấn chấn cực độ, trái tim đang treo ngược cuối cùng cũng hạ xuống.

‘Thế giới này sao có thế yêu nghiệt như vậy?”

Bạch Tĩnh Vân kinh ngạc nhìn hai cỗ thi thế không còn bất kỳ sức sống kia, cô ta lẩm bẩm, ngoại từ chấn động vẫn chỉ là chấn động!

Cô ta đến từ Đại Thiên Thế Giới, Đại Thiên Thế Giới so với Vân Tiêu Giới có thể nói khác biệt một trên trời, một địa ngục mười ngàn tầng, nhưng dù vậy vẫn chưa từng xuất hiện tình huống Thần Vương đánh Thánh Nhân!

Biến thái cũng nên có một hạn độ,

Mà Trần Bát Hoang thì sao?

Không chút hạn độ nào!

Nội tâm Bạch Tĩnh Vân chấn động từng trận, bóng hình của Trần Đức hoàn toàn lưu lại một dấu vết không thoát được trong đầu cô ta.

“Đi thôi, gảy ra động tĩnh lớn như vậy lát nữa chắc hẳn sẽ có người tới”.

Thu liễm linh khí, Trần Đức khôi phục trạng thái thường ngày, giống như một người bình thường, anh đi tới trước mặt Đệ Ngũ Hiên, giúp ỏng ta trị thương.

Sau đó,

Đỡ Đệ Ngũ Hiên đi ra xa.

Còn về Bạch Tĩnh Vân, anh không hề để ý,

Nói thật,

Mặc dù Bạch Tĩnh Vân đẹp, nhưng mỹ nữ Trần Đức gặp có rất nhiều, bất kỳ người phụ nữ nào của anh cũng không kém gì Bạch Tĩnh Vân, cho nên anh không có suy nghĩ với Bạch Tĩnh Vân, ít nhất trước mắt không có.

‘Các người../

Nhìn hai người rời đi xa, Bạch Tĩnh Vân vốn muốn đuối theo, nhưng cuối cùng lại không theo nữa, cô ta xoay người rẽ một hướng khác.

“Ầm!”

Trần Đức lấy đại pháp lực, di chuyến một hòn đảo không ngừng tới gần cấm khu Tây Hải, sau đó dừng ở vị trí cách cấm khu chưa đến năm mươi mét, anh lại lấy pháp lực cho hòn đảo trôi lơ lửng ở hư không, bắt đầu tu luyện ở trên đảo với Đệ Ngũ Hiên.

“Cậu, cho cậu cái này!”

Trần Đức lấy ra hai quả Sơn Hải đưa cho Đệ Ngũ Hiên.

“Bát Hoang, cậu không cần đâu”.

Đệ Ngũ Hiên nói: “Cậu cách Thánh Nhân chỉ một khoảng, khoáng cách này cần cảm ngộ, lĩnh hội thời cơ thiên địa, nó chẳng có ích lợi gì với cậu, dù hấp thu nhưng thời cơ chưa tới, cậu cũng không đột phá nổi”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK