Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thi triển binh quyết giống như đang ngăn cách liên lạc giữa anh và khí linh, cưỡng ép cướp đoạt quyền khống chế kích Định Thiên!

Nếu hắn ta cứ tiếp tục như vậy, có lẽ thật sự sẽ thành công cướp được kích Định Thiên.

“Trên đời còn có võ kỹ này sao”.

Trong lòng Trần Đức trầm ngâm,

Lại một lần nữa đối mới nhận biết với Đại Thiên Thế Giới.

“Không cần hoảng hốt, bỉnh quyết của hắn chẳng qua chỉ là tiếu đạo thôi, khí linh đã nhận chủ, há có thế tùy tiện bị cướp đi? Hắn không thế luôn luôn dùng binh quyết đúng không? Một khi hân dừng lại, kích Định Thiên vẫn là của cậu”, lão Yêu Hoàng cười quái dị: “Cậu cứ để hắn tự hào, sung sướng một chút đi. Chờ hắn sướng chán rồi thì cầm kích Định Thiên về, đến lúc đó cứ chờ xem biếu cảm hắn thế nào”.

Nghe xong lời của Thiên Yêu Hoàng, lòng Trần Đức mới an tâm.

Đồng thời cũng bĩu môi, cảm khái nói:

“Lão Yêu Hoang, vẫn là ông ác, tôi không so bằng được”.

Giết người diệt tâm,

Diệt tâm còn hung tàn hơn nhiều so với giết người.

Suy nghĩ của Thiên Yêu Hoàng không thế nghi ngờ gì nữa, chính là diệt tâm, tương đối hèn hạ vỏ sí hạ lưu,

Nhưng,

Trần Đức thích.

Cho nên,

Anh cũng không có gấp gáp chút nào, cứ lẳng lặng nhìn giống như đang xem phim điện ảnh vậy, thưởng thức Sở Hiên biếu diền.

“Keng keng!”

Cùng với binh quyết sôi trào, kích Định Thiên phát ra từng tiếng kim loại, giống như có người đang đại chiến, binh khí đụng nhau, vang khắp chân trời, vô cùng chói tai, trên chín tầng mây, thậm chí xuất hiện từng đám mây đem, từng tầng tia chớp như bão táp sắp tới.

“Chỉ là một kích Định Thiên mà cũng dám từ chối bổn công tử?”, khóe miệng Sở Hiên nở nụ cười cực kỳ hợm hĩnh, tinh quang hai tròng mắt nở rộ, nguyên khí quấn quanh thân, quang mang màu xanh nhạt chiếu sáng trời đất, thân ảnh cao năm sáu chục trượng chân thật như thiên thần,

“Lên cho tao!”

Hai cánh tay nở rộ huyền quang, một tiếng quát lớn vang lên.

Cùng giây,

“Ung ùng!”

Rõ ràng có thể thấy,

Kích Định Thiên bắt đầu động đậy, giống như bị cái gì đó dẫn dắt, đất đai nứt nẻ, sụp đố, lay động.

Đá băng và bụi trên thân kích Định Thiên rụng từng mạng.

Mũi kích sằc bén lộ ra hàn mang dày đặc, sát ý vô biên xông lên chín tầng mây.

“Soạt!”

Rõ ràng có thế thấy,

Bầu trời kia trong nháy mắt bị đánh thành hai mảnh, một đường rãnh sâu cằt ngang giữa chân trời, vừa nhìn liền không thấy cuối, hai bên rãnh mây cuồn cuộn dâng trào.

“Rào rào!”

Lúc này mưa như thác đố, tiếng sấm ầm ầm.

Quy luật đại đạo hiện lên giữa trời đất, quấn quanh khe rãnh đen, chậm rãi tu sửa bầu trời.

“Ầm!”

Lại một tiếng vang thật lớn,

Kích Định Thiên tỏa ra ánh sáng chói mắt, nước mưa và điện mang giữa trời đất đều tiêu tán toàn bộ, kích Định Thiên cao đến vạn trượng phóng lên trời, không gian nó đi qua đều sụp đổ, thời không gãy lìa, mảng trời đất kia trực tiếp hóa thành hư vô, hóa thành không gian chảy loạn.

“Cái này… chính là uy của kích Định Thiên sao!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK