Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Y Thái Cực dùng toàn bộ sức lực quát lớn với ĐỒ Trường Sinh, Từ Thái Khôn ở phía dưới.

Hai người phía dưới sững lại, vành mắt Đồ Trường sinh đỏ bừng, đứng thẳng người, hét lớn: “Tất cá đệ tứ Lưỡng Nghi Tông cùng tôi xông lên giết ra khỏi vòng vây, rời khòi nơi này!”

“Giết!”

Hai người Từ Thái Khôn, Đồ Trường Sinh dần đầu hơn bốn ngàn người còn lại, toàn lực xông đánh về một hướng.

“Muốn bỏ chạy? Ha ha”, Quan Vân Dương cười dữ tợn, ra lệnh:

“Giao Xoa cốt, Quý Lão Lục, Vạn Tân Hoa, ba người liên thủ, ứng phó với bốn thi thể, năm người còn lại đế bản tôn xử lý!”

“Những đệ tử khác, toàn lực giết đám người của Lưỡng Nghi Tông, người nào có thế giết chết Đồ Trường Sinh, Từ Thái Khôn, thưởng ngàn cân tử linh thạch, giết đệ tử bình thường của Lưỡng Nghi Tông, giết một người, được một cân tử linh thạch!”

“Rõ”.

Ba trưởng lão Kình Thiên Tông, hàng vạn đệ tử đồng thanh đáp lại, tiếng hô giết kinh thiên động

địa, đệ tử nào cũng như châu chấu vượt biên, chi chít chen nhau lao về phía Lưỡng Nghi Tông.

Giao Xoa cốt, Quỷ Lão Lục, Vạn Tân Hoa lại chọn chiến đấu với bốn người chuyển sinh, Quan Vân Dương lấy ra uống một viên đan dược, thực lực bùng phát, đối kháng với năm người còn lại, hơn nữa, ngấm ngầm chiếm thế thượng phong!

Dưới tình hình này, hàng vạn đệ tử Kình Thiên Tông bừng bừng ý chí chiến đấu, Lưỡng Nghi Tông hoàn toàn rơi vào trong hổn chiến, tiếng hô giết vang trời, người nào cũng giết đỏ cả mắt!

Bầu trời mưa bão như trút nước, sấm chớp ằm ầm, dường như bị chấn hãi bởi cảnh tượng này, lại như đang giương cờ cổ vũ cho trận chiến này.

Lưỡng Nghi Tống rơi vào hồn chiến, trong thời gian ngẳn, đám người Đồ Trường Sinh không thể chạy thoát, tuy Kình Thiên Tông đông người, nhưng vì còn có hai người Đồ Trường Sinh và Từ Thái Khôn, nên chúng cũng bị tổn thất nghiêm trọng.

Nhưng tình hình của Lưỡng Nghi Tông cũng không được lạc quan lắm, hoàn toàn rơi vào nguy hiểm.

Núi Thái Cực, trong không gian càn khôn, Trần Đức không hề hay biết về chuyện ớ bên ngoài, anh bị liệt hỏa bao trùm, phải gánh chịu nỗi đau sống

không bằng chết, sự kiên nghị, khuôn mặt anh tuấn thường ngày cũng trở nên đỏ bừng.

Hàng tỷ cân linh thạch điên cuồng cháy trong đại trận Khô Hàn cũng tiêu tốn một nửa lớn, lại hai tháng rưỡi lặng lẽ trôi qua trong nỗi đau và khó chịu như vậy, cuối cùng, ngày hôm nay, khuôn mặt căng thẳng, méo mó của Trần Đức nhếch lẻn một đường cong nhẹ.

Đó là một nụ cười, rất khẽ, nhưng lại hiện lên rõ ràng, cùng lúc đó, có thế nhìn thấy rõ ràng, Ly Hỏa cuồn cuộn, lúc này lại trờ nên hiền hòa hơn rất nhiều, thuận theo lỗ chân lông của Trần Đức chui vào trong cơ thế anh.

‘Thành… thành công rồi?”, thấy cảnh này, trên đại trận Khô Hàn, Linh Lung điều khiến hồ lô đen hiện lên vẻ quỷ dị, tiếp đó là kinh ngạc, vui mừng: “Anh chàng này, đáng lẽ phải mất sáu tháng, anh ta chí dùng năm tháng rưỡi, cũng coi như không ngâm lửa vô ích!”

Với kinh nghiêm của Linh Lung, đương nhiên là nhìn ra Ly Hỏa đã hoàn toàn bị Trần Đức nuốt chửng, hợp nhất một thể với anh.

Vì vậy, cô ta cất hồ lô đi, dừng nguồn nước biển chết, hồ lồ khống lồ trên bầu trời nhanh chóng nhỏ lại, rơi vào trong bàn tay thon dài của cô ta.

“Đã dùng hết chín mươi phần trăm nước biến chết…”

Linh Lung cám nhận được nước biến chết còn lại trong hồ lô đen, cảm khái một hồi, nhưng cũng không cảm thấy tiếc, nếu không có nó, Trần Đức không thế nào nuốt chửng Ly Hỏa thành công.

Trung tâm đại trận Khô Hàn, Ly Hỏa tan biến, Trần Đức vẳn chưa tính, lúc này trong cơ thế anh rực nóng vô cùng, như núi lửa săp phun trào, cùng với Ly Hỏa sôi sục, hoàn toàn phù hợp với thế chất thuộc tính hỏa cúa anh, anh có thế cám nhận được rõ ràng cảnh giới sắp tăng lên lần nữa!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK