Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bọn họ có lòng nhưng lại không có sức!

Đừng nói cứu người, ngay cá hít thở thôi đã là một điều hết sức xa xỉ!

Chỉ cần Đoàn Sơn Nhạc suy nghĩ một cái thôi là họ có thể bị mất mạng bất cứ lúc nào!

Giờ đây, họ thật sự cảm giác được tuyệt vọng, còn tuyệt vọng hơn cả khi bị Cung Trường Lâm phán bội, bị nhà họ ưng tạo áp lực trăm ngàn lần!

Lúc này, họ chỉ cảm thấy mình không phải gặp phải người, mà là một vị thần!

Một vị thần không ai sánh nổi!

Trong đầu họ chỉ còn lại sự kinh ngạc, hoảng sợ đầy khủng bố!

“Ầm!”

Đúng lúc này, bỗng dưng, không gian cuốn lên một cơn gió lốc. Sau đó, một bóng người nhảy ra từ trong lầu các, xông về phía ưng Thanh Vũ!

Tên khốn, mau cứu em!1

Người đến không phài ai khác chính là Trần Đức!

Anh xông đến trước mặt ưng Thanh Vũ, trực tiếp giơ lên một quyền đấm thẳng lên quầng sáng màu đỏ kia.

“Rắc!”

Quầng sáng vỡ nát, ưng Thanh Vũ vùng ra, Trần Đức Ồm lấy eo cô ấy rồi bế thốc lên, hạ xuống đất!

“Tên khốn, cuối cùng anh cũng đi ra”.

Trong mắt ưng Thanh Vũ ầng ầng nước mứt, hơi tủi thân, vốn tưởng rằng đạt tới Thần Tôn tầng 8 thì không ai có thế làm gì mình. Ai ngờ, đối mặt Đoàn Sơn Nhạc, cô ta… cô ta lại hoàn toàn bất lực như vậy!

“Không sao, có anh đây”, Trần Đức chán trước mặt ưng Thanh Vũ, dáng người cao to che chẳn kín mít.

Sau đó, anh ngẩng đầu nhìn Đoàn Sơn Nhạc, trong lòng không khỏi nghiêm túc.

Người đến rất mạnh!

Là võ giả mạnh nhất mà anh từng gặp từ trước đến nay!

ở trước mặt Đoàn Sơn Nhạc, dù là anh cũng cảm thấy mình hết sức nhỏ bé thì có thể hiểu rồi đó!

Trần Đức đứng thẳng trực tiếp đối mặt với ỏng ta, không nói gì.

Trong tình huống này, anh chí có thế chọn cách im lặng!

“Hử?”

Trái lại Đoàn Sơn Nhạc lại không khỏi liếc Trần Đức mấy cái.

Thông Thần tầng 9?

Cảnh giới như vậy lại có thế phá tan sức mạnh trói buộc của ông ta?

Tuy đây chỉ là một phần tỷ sức mạnh của ỏng ta, nhưng vẫn khiến Đoàn Sơn Nhạc hết sức kinh ngạc.

Song, sự kinh ngạc ấy lại cực kỳ ngắn ngủi.

Có mạnh thì cũng chỉ là Thông Thần tầng 9, thật sự rất yếu, hoàn toàn không lọt được vào mầt xanh của ông ta.______________________________

Sau đó, ông ta hờ hững nói: “3 giây, không muốn chết thì tránh ra!”

“Không biết tiền bối có quan hệ gì với Thanh Vũ, tại sao phải bắt cô ấy đi?”

Ánh mắt Trần Đức tràn đầy nghiêm trọng, cực kỳ cảnh giác, đề phòng nhìn ông ta. Anh vừa tình, không biết thản phận và mục đích của người này.

“Ồng ta tên là Đoàn Sơn Nhạc, nói lè đến từ tộc Bất Tử Điếu ở Đại Thiên Thế Giới”, Ưng Thanh Vũ khẽ nói bẽn tai Trần Đức: “Bảo muốn dẵn em về nhà”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK