Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Keng keng keng!”

Dưới cơn thịnh nộ, tay của Huyết Đồ nắm lấy kiếm Long Ngâm đã gãy, bóp mạnh khiến nó lập tức hóa thành bột mịn. Kiếm Long Ngâm bách chiến bách thắng, đánh cũng không gãy… Đối mặt Huyết Đồ, chẳng khác gì một miếng đậu hủ, lập tức tan biến, thứ duy nhất còn lại chính là chuôi kiếm trong tay Trần Đức!

“Nhóc Trần… Chạy thôi! Tôi đánh giá thấp tên này rồi!”

Cũng vào lúc này, bên trong thức hải, Linh Lung sốt ruột mở miệng: “Thực lực của hắn ta không chỉ là Cố Nguyên ba mươi giai, ít nhất cũng phải là cố Nguyên năm mươi giai, hơn nữa trong người hắn ta có hơi thở của ma, cộng lại có thể sánh ngang với cảnh giới Thánh Tố Cổ Nguyên tám mươi giai, anh chắc chắn không phải là đối thủ của hắn ta đâu, mau chạy đi!”

Giọng Linh Lung hết sức vội vã, không còn lạnh nhạt như trước nữa, cả tông giọng cũng đã thay đổi, có thể nói là gào thét lên.

Trên thực tế.

Trần Đức cũng vô cùng kinh hãi, sắc mặt anh trắng bệch.

Chênh lệch của anh với Huyết Đồ thật sự quá lớn, rất khó để tưởng tượng nổi!

Tuy rằng.

Anh biết mình có một phần một trăm trăm triệu xác suất thắng được ván này.

Chỉ cần Huyết Đồ khỉnh thường anh, thoáng lơi lỏng với anh một chút, thì anh vẳn còn cơ hội cho hắn ta một đòn chí mạng.

Nhưng…

Sự thật tàn nhẫn.

Cuối cùng hắn ta cũng hiếu được tại sao Huyết Đồ lại nói kẻ hắn ta muốn giết, chẳng có một cơ hội sống nào.

Người này quá cẩn thận.

Có thế nói là vô cùng, vô cùng cấn thận!

Toàn bộ quá trình, trông hắn ta vẫn cứ hờ hững và lạnh nhạt, nhưng thật ra lúc nào cũng trong trạng thái đề phòng và cảnh giác, hoàn toàn không có chút lơi lỏng hay khinh thường nào!

Với Huyết Đồ ở trạng thái này, Trần Đức không có chút cơ hội nào cả.

Huống chi…

Bấy giờ anh đã bị thương rồi!

Tay tung ra Bát Hoang Ấn đã nát!

Tay cầm kiếm Long Ngâm cũng không khá hơn là bao, cả người đẫm máu.

Cũng may, khi Trần Đức ra tay tạo thanh tạo thế, Cơ Tuyết đã dẫn theo Bạch Tĩnh Vân tháo chạy, ẩn nấp giữa không trung.

Điều này khiến anh không có bất kỳ lo lắng gì nữa, có thế yẻn tảm bỏ trốn!

Trần Đức chưa bao giờ là một ké cố chấp, từ trước đến nay, không bao giờ thất bại là khi nó được hình thành trên một phần trăm triệu cơ hội, anh sẽ không buông bỏ cơ hội đó mà thử một lần, nhưng

bây giờ, anh đã thử rồi, kết quả cũng bày ra trước mắt, cứ tiếp tục thế này thì không phải là ý chí nữa mà là ngu ngốc.

Trước mắt anh bây giờ, chí có một con đường.

Chạy!

Trần Đức cố nén đau đớn của những vết thương, không hề do dự xoay người chạy xa!

Anh phải sống.

Theo lời Linh Lung nói, phải sống thì mới có thế báo thù!

Chỉ cần cho anh thời gian, một Huyết Đồ có là gì? Anh tin chắc mình có thể một đòn đánh bại!

Cả Huyết Đồ cũng nói như thế mà, đúng chứ?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK