Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thế nhưng, những con chữ ấy lại như sấm rền /ang vọng trong đầu mọi người cuốn theo hồn lực khủng bố có một không hai chấn động lòng người. Xung quanh, vô số võ giả đều mặt mày trắng bệch, trong lòng hoảng sợ không thôi!

Dù là Bàn Khai cũng mặt mày tái nhợt!

Tuy hân ta có sức chiến đấu cực kỳ khủng bố, nhưng đối mặt với một cao thủ Thần Vương đỉnh thì sự chênh lệch giữa cá hai lại giống như trên trời dưới đất, hoàn toàn không thể chống lại!

“Cổ Lục Đạo, đệ tử tôi chỉ muốn đánh với đệ tử Trần Bát Hoang cúa ông một trận mà thôi. Lẽ nào, ông cũng tính nhúng tay vào chuyện đó sao?”

Trân Không Hành đi lên trước một bước, đỡ uy áp cho đám Bàn Khai, cười gần nói: “Sao, Trần Bát Hoang không dám đồng ý khiêu chiến hả?”

Nhắc tới ba chữ Trần Bát Hoang, sắc mặt cổ Lục Đạo chợt thay đổi rồi trầm giọng nói: “Hai tháng trước, đệ tử yêu quý Trần Bát Hoang của tôi đã tiến vào núi Vạn Long, giờ vẫn chưa có tin tức gì. Bàn Khai, nếu cậu muốn khiêu chiến thì tự vào núi Vạn Long mà tìm. Nhưng định kiếm chuyện ở đây thì Cổ Lục Đạo tôi chắc chắn sẽ khiến thiên tài như cậu chết non, không được hưởng tuổi già!”

“Cho dù là thần tiên đến đây cũng không được, CỐ Lục Đạo tôi nói được thì làm được!”

CỔ Lục Đạo vừa nói ra câu đó.

Thoáng chốc, mọi người kể cả Diêu Mộng Vũ, Âu Dã Tư Linh, Từ Phong đều lộ ra vẻ kinh ngạc, hoảng sợ!

Núi Vạn Long!

Trần Bát Hoang thế mà… thế mà lại đi núi Vạn Long!

Hèn chi, hèn chi hai tháng qua vẫn chẳng ai thấy anh. Hơn nữa, dù Bàn Khai chế giẻu hay khiêu chiến kiểu gì cũng không thấy anh đáp lại.

Với tính cách của Trần Đức thì có thể nhẫn nhịn sao?

Trước đó còn có người cảm thấy khó hiểu, giờ cuối cùng cũng hiếu!

Núi Vạn Long thì với thực lực cúa Trần Bát Hoang đi vào cũng cực kỳ nguy hiểm, có đi mà không có về!

Khỏi cần phải nói, lúc này, e rằng đã sớm chết mất xác ờ đâu rồi!

“Tôi nói 10 giây, giờ đã 1 giây!”

Khi mọi người đang ngây người suy nghĩ thì trong con ngươi già nua của Cổ Lục Đạo chợt hiện lên vô tận sát khí, giọng nói cũng từ nhàn nhạt trở nên trầm thấp.

Một luồng thần thức khủng bố bỗng khuếch tán mớ ra, mọi thứ trong phạm vỉ trăm mét đều bị Cố Lục Đạo bao phủ!

Mấy ngày nay, vì Trần Đức đã chết mà trong lòng ông ta vẫn đang nhẫn nhịn sự bực bội, tức giận

muốn giết người!

Giờ, đám người Bàn Khai lại đến gây chuyện ờ học viện Thánh Phong. Nếu ông ta không ra tay thì người ta còn nhìn mình kiểu gì?

Trên thực tế, sau khi đến đây, ông ta đã không định giải quyết chuyện hôm nay trong hòa bình!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK