Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vạn Cửu Khung còn bỏ cả trăm vạn cân nguyên thạch thượng phẩm để mua rất nhiều.

Không có ngoại lệ, tất cả đều lỗ!

Lỗ nặng!

“Đáng chết, sao thằng nhóc đó may mắn quá vậy?”, Vạn cửu Khung vô cùng khó chịu, thù hận cũng được đổ hết lên đầu Trần Đức: ‘Thằng ranh chết tiệt, khiến tôi lỗ cả trăm vạn!”

“Ưây, mười lăm vạn cân nguyên thạch lại sạch bách rồi”.

“Bồng bột quá, xúc động quá rồi…”

Sau một hồi lỗ nặng, cuối cùng bọn họ cũng tỉnh táo lại, đồ ngon không hề dễ kiếm được, bọn họ chờ đâu đó hai tiếng nữa, Cổ Nguyên mới lại được rót vào Thiên Tự Các rồi.

“Những người này… cả bó tuổi rồi mà vẫn còn bồng bột như thế”, Trần Đức bất đắc dĩ lắc đầu, không thể hiểu nổi.

“Ha ha, nhóc Trần, có điều này cậu không biết, tuy là đám người đó mấy vạn tuổi, nhưng có nhiều người… Chỉ sô’ thông minh chỉ dừng lại ớ mấy chục tuổi thôi. Trong số họ, có người vừa ra đời đã bắt đầu tu luyện, bắt đầu bế quan, rất ít khi ra ngoài để trải nghiệm hồng trần”.

Hồn Châu hiền lành dễ gần, thong thả nói: “Còn nữa, trong đó đa sô’ bọn họ đều nằm xuống mồ chín mươi chín phần trăm rồi, không cược một phen thì phải nói lời từ giã cõi đời, cậu nói xem họ không xúc động làm sao được?”

“Cũng đúng”.

Trần Đức cũng hiểu, người đã già rồi, vì tế bào trong người thoái hóa, tâm trạng cũng thay đổi, khó tránh khỏi đôi lúc hồ đồ.

“Nhóc Trần, còn khoảng một tiếng nữa là loạt Cổ Nguyên mới sẽ được rót về, đừng đi vội, chờ Cổ Nguyên mới đến chúng ta có thể thử vận may, tranh thủ thời gian này, tôi sẽ giải thích một sô’ kiến thức về CỔ Nguyên cho cậu, được chứ?”

“Được!”

Trần Đức cười đồng ý.

Sau đó.

Hai người bắt đầu đi đạo trong Thiên Tự Các, từ đầu đến cuối Trần Đức vẫn dùng con mắt thấu thị đế quan sát

Cổ Nguyên xung quanh. Anh phát hiện, tuy mình không thể nhìn xuyên qua Cổ Nguyên nhưng vẫn thấy được những điều kỳ lạ trong Cổ Nguyên!

Ví dụ đá xoài lúc trước có ba mươi mấy đường đại đạo vây quanh.

Mà trong Thiên Tự Các này, anh đã đi dạo rất lâu cũng không tìm thấy Cổ Nguyên có số lượng lớn đại đạo vây quanh giống vậy, đại đa số đều là một hai đường, thậm chí còn có một vài loại ngay cả một đường cũng không tính, rất nhiều quy tắc đại đạo không lành lặn.

“Thật ra thì cho dù thuật pháp Cổ Nguyên nào, lựa chọn thần thông, kỹ xảo, võ kỹ CỔ Nguyên cũng được, dù thay đổi đến muôn lần thì bản chất vẫn không thay đổi”, đúng lúc, Hồn Châu nói: “Cuối cùng chính là nhìn rõ Cổ Nguyên, nhìn rõ trong đó có đại đạo thiên địa hay không, nếu có thì có bao nhiêu”.

“Nhưng muốn thấy rõ thì tương đối không dễ dàng, còn phải xem thấy rõ bao nhiêu, chính là khó lại càng thêm khó”, Hồn Châu cảm khái nói: “Mười năm nay tôi luôn ở đây, mặc dù có thể nhìn trộm một chút, nhưng vẫn chỉ hiểu được bề ngoài”.

Nói đến đây,

Bên ngoài Trần Đức bình tĩnh, nhưng thật ra nội tâm đã nổi lên gọn sóng kinh hãi, ngay cả tim cũng đập nhanh, cả người không tự chủ được liền dừng bước.

Xem quy luật đại đạo…

Quy luật đại đạo của những Cổ Nguyên này anh nhìn thấy rất rõ ràng!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK