Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mà nghỉ chân trước cửa, đôi mắt lướt qua tấm bia cố dựng phía trước.

Một chữ Ma, viết giữa bia cố, từng nét được viết vào, nếu xem kỹ, sẽ thấy những đường nét đó tạo thành những khe rãnh trên bia, giăng ra khắp nơi, chí trong mười nét bút ngắn ngủi đã tràn đầy đạo vận, khiến con người ta phải chú ý!

Mới liếc nhìn một cái, suy nghĩtrong đầu Trần Đức đã chợt lóe lên, như nhận ra được điều gì đó: “Linh Lung, trước đó cô nói trong cơ thể Huyết Đồ có một giọt ma huyết đúng chứ?”

“Đúng vậy”.

Bên trong thức hải, Linh Lung khẽ vuốt cằm:

“Tôi có thể cảm nhận được, hơn nữa cũng nhờ giọt ma huyết đó nẻn hắn ta mới mạnh mẽ như vậy, nếu không, với thiên phú thật sự của hần ta, cùng lắm chỉ là một võ giả bình thường mà thôi”.

“Một giọt đã mạnh như thế rồi, nếu là mấy chục giọt, mấy trăm giọt thì sẽ ra sao?”

Ánh mắt Trần Đức lóe lên sự hào hứng, vui sướng, anh vừa nói vừa giơ một cánh tay lẻn, năm ngón tay mở ra, chạm vào chữ Ma trên bia cổ.

Ngay sau đó, vận chuyển Âm Dương Kinh, nguyên khí như thủy triều ùa vào bia cổ!

“Anh đang… Gì thế?”

Khi Linh Lung đang khó hiếu thì đột nhiên phát hiện trên bia cổ, những khe rãnh tạo thành chữ “Ma” đó bỗng chốc xuất hiện dòng chất lỏng màu đỏ sậm, chẳng mấy chốc đã lan ra cả chữ!

Mồi một giọt máu đều ẩn chứa năng lượng cực kỳ khủng bố với khả năng hủy diệt, vầng sáng thần bí chợt nở rộ.

“Đây… Đây… Đây…”

Linh Lung nhìn mà ngây người, ngày thường dù cô ta bình tĩnh đến mức nào thì lúc này cũng không thể giữ nó được nữa.

Không ngờ, chất lỏng màu đỏ sậm chảy khắp các khe rãnh chữ Ma đó không phải thứ gì khác, chính là ma huyết!

Ma huyết vô cùng, vô cùng tinh khiết!

Quan trọng là, nó không chỉ có một giọt, hay hai giọt, cũng không phải là ba giọt, mà nó lấp đầy toàn bộ chữ Ma đó!

Chữ Ma đó to thế nào?

Nó cao tận một mét hơn!

vả lại.

Mòi một nét chữ đều khắc sâu ít nhất là mười centimet!

Đó là bao nhiêu máu tươi mà nói? It nhất, phải giết chết một người mới có thể chảy nhiều máu đến thế nhỉ?

Một giọt đã đủ đế tạo ra một cao thủ như Huyết Đồ, mà ma huyết trước mắt…

“Nhóc… Nhóc Trần, tại sao cậu lại phát hiện được manh mối thế?”

Dù là hồn thế nhưng Linh Lung cũng cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, hết sức chấn động vì trước đó cô ta không thế cảm nhận được ma huyết trong bia

cổ…

Ai mà ngờ được lại có nhiều ma huyết như vậy tồn tại trong bia cổ cơ chứ?

“ừm, tỏi nhìn thấy”.

Trần Đức cười nói, anh thật sự nhìn thấy.

Quan trọng nhất là anh không chỉ nhìn thấy ma huyết!

Mà còn có thứ khác được ấn giấu trong chữ Ma

kia.

Thứ có thế khiến anh rung động, hoảng hốt, khiến anh cám thấy không thế tin nối!

Âm Dương Kinh!

Đúng vậy!

Chính là Âm Dương Kinh !

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK