Một làn gió nhẹ lướt qua, mái tóc đen dài phấp phới cực kỳ giống một hiệp khách đang cầm kiếm bước tới.
Cô ta đi rất chậm và thong thả, lại vô cùng uyển chuyển có tiết tấu.
“Là cô ta?”
“Mẹ, không ngờ lại là cô ta?”
“Không… không thế nào…”
Khi gương mặt hoàn mỹ của cô gái hoàn toàn xuất hiện trong mầt mọi người, hầu như ai cũng trợn mắt há hốc mồm, kinh ngạc nhìn cô ta!
Là Âu Dã Tư Linh!
Đúng vậy, không sai!
Quả thật chính là Âu Dã Tư Linh!
Mấy ngày nay, có ai mà không biết đến Âu Dã Tư Linh và người đàn õng của cô ta?
Các đệ tử ngoại viện đều câm nín, hoàn toàn không biết nên nói cái gì.
Lúc trước, Trần Đức rất mạnh, tuy họ hâm mộ, nhưng vừa nghĩ đến anh có một người vợ Thông Thần cảnh thì tâm trạng chợt bình tĩnh lại.
Nhưng… nhưng mà giờ, Âu Dã Tư Linh đã đạt được truyền thừa của Kiếm Thánh Cầm Tâm!
Thậm chí, cảnh giới của cô ta cũng… cũng… cũng mẹ nó tăng lên đến Thần Tôn cảnh!
Từ dao động khủng bố ấy thì phải là Thần Tôn hơn 50 giai!
Bịch!
Bịch!
Bịch!
Xung quanh rừng Thạch Kiếm lần lượt có người ngã xuống, họ không chịu nổi sự kích thích ấy, trực tiếp ngất xíu!
Mấy ngày trước, Ầu Dã Tư Linh vân còn là Thông Thần cánh đó!
Mấy ngày, mới mấy ngày đã đạt tới Thần Tôn 50
giai!
Mẹ nó đây quá thật còn hơn cá BUG!
Quá khủng bố rồi!
Chí vài ngày đã đi xong chặng đường mấy năm, mấy chục năm, thậm chí là mấy trăm năm của người khác.
Một tên Trần Bát Hoang đã biến thái còn hơn biến thái, giờ lại thêm có một siêu cấp biến thái nữa!
Sự đá kích ấy ai mà chịu cho nổi?
Sau khi có một mảng lớn ngất xỉu, những người còn lại cũng khó thở, mặt mày tái nhợt, cố gắng khiến mình bình tĩnh lại.
Song, dù thế vẫn có hơn 1000 võ giả tức giận hộc máu!
Phun hết ngụm này đến ngụm khác!
Mà hơn hai mươi trướng lão kia cũng lộ ra vẻ mặt hết sức xuất sắc và phức tạp…