Mục lục
Bát Gia Tái Thế - Trần Đức (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chỉ là, Trần Đức và Linh Lung chưa từng nghĩ đến việc này mà thôi!

Hơn nửa tháng trôi qua, nguyên khí Trần Đức tích lũy được đã là rất rất nhiều, thậm chí hắn còn cảm giác mình có thế đột phá Thần Vương bất kỳ lúc nào.

Niềm vui bất ngờ này khiến Trần Đức lại càng có thêm động lực, không ngừng chữa trị cho Thương Huyền Đấu.

Lại là bảy, tám ngày trôi qua.

Cuối cùng…

Thương Huyền Đấu đã khỏi!

Bấy giờ…

Thức hải của Thương Huyền Đấu đã tìm lại được thứ ánh sáng vốn có!

Là Thánh Nhản.

Thức hải của ông ta hoàn toàn khác biệt với Trần Đức!

Thức hải đã chuyển sang màu xanh nhạt, giữa thức hải chính là một kim đan nặng nề di chuyển, như chiếc thuyền lơ lửng.

Vầng hào quang tỏa sáng, trên kim đan, thần thức của Thương Huyền Đấu đang khoanh chân ngồi, hai mắt nhắm chặt, tam hoa tụ đỉnh, hệt như một vị thần.

Thế nhưng, thức hải của ông ấy đã khỏi, nhưng

vẫn chìm trong hôn mẽ.

Dù đang chìm trong trạng thái hôn mẽ; nhưng Trần Đức quan sát thần thức của ông ta thôi mà đã suýt lạc trong đó, thần chí không rõ ràng, hết sức khủng bố.

“Đến lúc phải đi rồi”.

Trần Đức không hề do dự, rời khỏi thức hải Thương Huyền Đấu, trở về bản thể.

Ngay sau đó, anh mở mắt.

“Trần tiếu tử, tôi phải chúc mừng anh…”

Linh Lung nói: “Đúng là người tốt có phước báo, nguyên khí trong cơ thế anh đủ đế đột phá thành Thần Vương rồi”.

“Đúng vậy, có thể đột phá bất kỳ lúc nào, nhưng mà, chúng ta không vội, chờ thêm một lát đã, để xem lão tiền bối Thương có hồi phục lại hẳn chưa”.

Trần Đức cười khẽ, trong suốt khoảng thời gian qua, dù có điểm đen hỗ trợ nhưng anh cũng phải giúp Thương Huyền Đấu rửa sạch kinh mạch, chữa trị tứ chi bách hải đã tốn thương, cũng mệt chết đi được, cực kỳ suy yếu. Đột phá vào lúc này là không thích hợp.

Để bảo đảm an toàn, anh rời khỏi nơi đó chừng trăm mét, lẳng lặng chờ đợi.

Mười phút sau.

Trong cơ thể Thương Huyền Đấu.

Hơi thở đầy sức sống bỗng chốc lan tràn.

Cơ thế chí còn da bọc xương đó như gổ mục gặp mưa phùn, da dẻ khô khốc như được cơn mưa tưới mát, cả người cũng trở nên có da có thịt, mái đầu xám trắng cũng chậm rãi biến thành màu đen.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK